TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 176

CUỘC CÁCH MẠNG KHOMEINI

C

uộc cách mạng chống lại Shah (nhà vua) Reza Pahlavi thế kỷ 20 ở Iran

đã bắt đầu (hay ít nhất theo miêu tả với phương Tây) như một phong trào
chống chế độ quân chủ, đòi dân chủ, và phân phối lại về kinh tế. Nhiều mối
bất bình trong số đó là thật, được tạo ra bởi những rối loạn có nguyên nhân
từ các chương trình hiện đại hóa của Shah và những biện pháp nặng tay,
độc đoán của chính phủ để cố gắng kiểm soát bất đồng chính kiến. Nhưng
vào năm 1979, khi Giáo chủ Ruhollah Khomeini sau thời gian sống lưu
vong ở Paris và Iraq trở về đảm nhận vai trò “Lãnh đạo Tối cao” của cuộc
cách mạng, ông ta làm vậy không đại diện cho các chương trình xã hội hay
sự quản lý theo tinh thần dân chủ mà dưới danh nghĩa một cuộc tấn công
chống lại toàn bộ trật tự khu vực và thực sự là chống lại những sắp đặt thể
chế của thế giới hiện đại.

Học thuyết bén rễ ở Iran dưới thời Khomeini không giống như bất kỳ

điều gì được áp dụng ở phương Tây kể từ sau các cuộc chiến tranh tôn giáo
thời kỳ trước khi có Hòa ước Westphalia. Học thuyết này coi quốc gia có
chủ quyền bản thân nó không phải là một chủ thể chính danh, mà như là
một vũ khí thuận tiện cho một cuộc đấu tranh tôn giáo rộng lớn hơn.
Khomeini tuyên bố: bản đồ thế kỷ 20 của Trung Đông là một sản phẩm sai
lầm và phi Hồi giáo của những tên đế quốc và những kẻ thống trị độc tài vụ
lợi, những kẻ đã “chia tách các bộ phận khác nhau của [cộng đồng] Hồi
giáo umma và tự ý tạo ra các quốc gia riêng biệt.” Tất cả thể chế chính trị
hiện nay ở trong và bên ngoài Trung Đông là “không chính danh” vì chúng
“không dựa trên luật lệ của thánh thần.” Quan hệ quốc tế ngày nay dựa trên
các nguyên tắc theo thể thức của Hòa ước Westphalia đặt trên một nền tảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.