TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 129

HỆ THỐNG THEO HÒA ƯỚC WESTPHALIA VÀ THẾ

GIỚI HỒI GIÁO

Đ

ược ký với tàn tích của Đế quốc Ottoman sau Thế chiến I, Hòa ước

Sèvres

[89]

năm 1920 một lần nữa coi Trung Đông là vùng đất chắp vá của

các quốc gia, một khái niệm mà trước đây chưa hề xuất hiện trong từ vựng
chính trị của khu vực này. Một số quốc gia, như Ai Cập và Iran phi Ả-rập,
đã có những kinh nghiệm lịch sử trước đó như là đế quốc và thực thể văn
hóa. Những quốc gia khác được phát minh như là “ủy trị” của Anh hoặc
Pháp, một cách nói nhằm che đậy chủ nghĩa thực dân hay một nỗ lực gia
trưởng, ngụ ý những nước này còn non trẻ nên cần sự giám hộ. Hiệp định
Sykes-Picot năm 1916 (được đặt theo tên các nhà đàm phán của Anh và
Pháp) đã chia Trung Đông thành những vùng ảnh hưởng trên thực tế. Hệ
thống ủy trị, như được Hội Quốc Liên thông qua, đã làm cho sự phân chia
này có hiệu lực: Syria và Lebanon được giao cho Pháp; Lưỡng Hà, sau này
là Iraq, được đặt dưới sự ảnh hưởng của Anh; Palestine và Transjordan trở
thành “Palestine ủy trị” của Anh, trải dài từ bờ biển Địa Trung Hải tới Iraq.
Mỗi thực thể này chứa đựng nhiều nhóm sắc tộc và dân tộc khác nhau, một
số trong đó từng có lịch sử xung đột với nhau. Điều này cho phép các
cường quốc ủy trị trị vì một phần bằng cách thao túng những căng thẳng,
trong tiến trình sắp đặt nền tảng cho các cuộc chiến tranh và nội chiến sau
này.

Với sự lưu tâm tới Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đang đâm chồi

(phong trào dân tộc chủ nghĩa Do Thái nhằm thiết lập một quốc gia trong
Vùng đất Israel, một phong trào đã có từ trước chiến tranh nhưng trở nên
lớn mạnh khi chiến tranh nổ ra), Tuyên bố Balfour năm 1917 của chính
quyền Anh – một bức thư từ Bộ trưởng Ngoại giao của Anh tới Huân tước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.