TRẺ EM CƯỚP DÂU - Trang 38

Nguyên Bình

Trẻ em cướp dâu

Chương 15

QUYẾT CHÍ RA ĐI

- Sắp đến thành phố chưa hả anh?
Tôi định nói: "Hỏi gì mà lắm thế!" nhưng kìm lại được vì từ lúc lên xe tới
giờ chị ta đã hỏi tôi câu ấy mấy lần liền. Tôi định không trả lời nhưng như
thế thì bất lịch sự quá.
- Cứ ngồi yên đấy đi, chiều mới tới thành phố. - Giọng tôi hơi xẵng.
Ngồi được một lúc chị ta lại quay sang tôi ý chừng muốn hỏi sắp đến thành
phố chưa. Thấy vậy tôi giả vờ ngủ, chị ta đành ngồi yên. Đến đoạn đường
xấu, ổ gà ổ voi làm xe cứ nhẩy chồm chồm như lên đồng, tôi buộc phải mở
mắt để bán vào thành ghế để giữ thăng bằng, chị ta đang định hỏi thì tôi hỏi
trước:
- Đây là lần đầu tiên chị đi thành phố phải không?
Thấy tôi hỏi chị ta xúc động dốc bầu tâm sự:
- Vâng, đây là lần đầu tiên, em chưa biết thành phố như thế nào. Đi qua
mấy chỗ có nhiều nhà em cứ tưởng là thành phố...
- Chị đi thành phố có việc gì?
- Chả giấu gì anh em đang đi tìm việc làm. Nhà em đông người quá chỉ
trông vào mấy mảnh ruộng thì không đủ ăn, mỗi năm thiếu đói đến mấy
tháng.
- Nhà chị có bao nhiêu người?
- Hai vợ chồng em và bảy đứa con.
- Gớm, sao chị đẻ nhiều thế?
Không trả lời câu hỏi của tôi, chị ta cúi mặt rồi quay ra ngắm hàng cây ven
đường. Tôi cũng ngả người ra ghế thiu thiu ngủ... Tôi đang ngủ thì bị chị ta
lay dậy.
- Phía xa kia có phải là thành phố không, anh?
- Phải. Chị có quen ai ở đấy không?
- Em có một đứa bạn hồi nhỏ thường đi chăn trâu với nhau. Xưa kia nhà nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.