TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 6

Hắn liếc xéo một bà già đang đứng cuối hàng.
Bà vội vã chạy ngược lại căn nhà, tay bà ôm một bức tượng Đức Mẹ
Đồng Trinh cao khoảng một thước. Bà già mặc đồ đen, chiếc khăn quàng
màu đen do chính tay bà đan ôm lấy đôi vai bà, mái tóc bạc trắng bồng
bềnh sáng lấp lánh. Chiến tranh đã lấy đi hết những gì trước đây là của bà:
một người chồng mà bà yêu thương, những đứa con trai và những đứa con
gái chỉ biết tôn thờ mẹ. Những đứa cháu nội, cháu ngoại bà thường ẵm trên
tay. Tất cả những gì bà còn chỉ là một bức tượng, một vật gia bảo đã truyền
trong dòng họ của bà hơn ba thế hệ nay. Bà Gianna Mazella, năm nay bảy
mươi tám tuổi, thà chết còn hơn để bức tượng về tay kẻ khác. Thế là bà ôm
bức tượng, đầu chúi về phía trước, đôi môi gắn chặt vào bức tượng bằng đá
hoa cương, bà thầm cầu nguyện.
Viên sĩ quan Đức quay sang tên lính bộ binh đứng ngay cạnh hắn. Tay
sĩ quan này gật đầu và người lính kia quỳ xuống nâng khẩu súng trường lên
ngang vai, một mắt nheo lại. Hắn nhìn qua ống ngắm tìm kiếm cụ già kia.
Viên sĩ quan hỏi:
- Có ngắm thấy bà ta không?
Tên lính trả lời mà không động đậy:
- Thưa ngài, có ạ. Tôi có thể bắn sượt qua cánh tay hoặc bắp chân của
bà ấy. Thế cũng đủ để bà ấy dừng lại.
Viên sĩ quan gắt gỏng:
- Chúng ta đến đây không phải để lãng phí súng đạn hoặc không phải
để ngăn chận tù nhân vượt ngục đâu. Người Đức chúng ta có mặt trên đất
này là để giết hết bọn chúng.


Người lính nhắm nghiền mắt trong giây lát, hắn nói nhỏ vẻ sợ hãi:
- Thưa ngài, vậy tôi sẽ bắn trúng đầu.
Viên sĩ quan bảo hắn:
- Vậy còn chờ gì nữa?
Tên lính bóp cò súng, vai hắn giật nhẹ. Lúc này hai mắt hắn mở to nhìn bà
cụ kia ngã sóng soài, mặt úp xuống đất. Bức tượng Đức Mẹ cách cánh tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.