TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 388

mình. Một trong những thứ đầu tiên mà bọn trẻ nhìn
thấy khi bước vào lớp tôi là tấm bảng đề dòng chữ,
“KHÔNG GIỐNG AI THÌ CŨNG KHÔNG SAO CẢ.”
Lớp học của tôi có 28 máy vi tính, thế nên tôi đặt tên lớp
là “Phòng Disk-O” và thường xuyên mở nhạc disco khi
các em học sinh đang làm bài tập. Thật là vui khi thấy
bọn trẻ nhịp ngón chân hay nhún nhảy trong lúc làm bài.
Đèn trần thường được tắt đi. Một ô cửa sổ mở toang
cho ánh sáng thiên nhiên lọt vào, cộng với ánh sáng từ
màn hình máy tính và vài cái đèn nhỏ, mang lại một môi
trường làm việc tuyệt vời. Trên trần nhà, tôi cũng treo
rất nhiều đĩa CD cũ phản chiếu ánh sáng và chầm chậm
xoay trong không trung. Tôi phải để chiếc ghế bập bênh
yêu thích của mình lại Mountain View, thế nên tôi đã
mua một chiếc ghế mới cho ngôi trường mới của mình,
và một người bạn đã tình nguyện giúp tôi sơn lên nó
nhiều sắc màu sặc sỡ, những ngôi sao, cùng nhiều hình
dạng khác. Bọn trẻ thích mê cái ghế. Và dĩ nhiên, tôi vẫn
thường đội những cái mũ từ bộ sưu tập đa dạng của
mình.

Thử thách thật sự của tôi lúc này là dạy cho các em từ
mẫu giáo đến lớp năm, mỗi ngày tôi dạy một lớp, thời
lượng 45 phút, kéo dài trong 13 ngày, hai lần một năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.