Tri
ết-lý Đại-Đồng
72
Đạo Cao-Đài là một nền Tôn -giáo của toàn cầu.
Đức Hộ-Pháp Phạm-công-Tắc là Giáo-chủ, Chưởng Quản
Nh
ị Hữu Hình Đài là người thay quyền Đức Chí-Tôn tại
th
ế, thể hiện Chơn Pháp Đại-Đạo trên quả địa-cầu này thì
r
ất may cho dân-tộc Việt-Nam và nhơn loại biết mấy!
Nhưng tiếc thay! Một số dư luận Đạo Đời đã không
hi
ểu hoặc không muốn hiểu như vậy. Khi Đức Hộ-Pháp đề
xướng Chánh-sách Hoà-Bình Chung-Sống họ gán cho Đức
Ngài làm chánh-tr
ị, chánh-trị theo ý nghĩ thường tình của
Đời như: những mưu đồ nắm Chánh-Quyền, vì danh củng
c
ố quyền lợi…Đó là một sự xuyên tạc rất ng hiêm-trọng
đối với Tôn-chỉ Thiêng liêng của Đạo-giáo:
- Tôn-ch
ỉ của Đại-Đạo là dìu-dẫn quần-sanh trên
con đường xử thế, lấy luân-lý và triết-lý làm yếu-tố.
- Ð
ạo mở vào buổi nhơn sanh đang khuynh hướng
v
ề đường vật-chất thì cái Tôn-chỉ Ðạo tất phải có thiệt lực gì
c
ực kỳ mãnh liệt mới dung hòa nỗi hai thuyết duy tâm và
duy v
ật và phải hạp thời thì nhơn sanh mới chịu hoan
nghinh mà bước vào cửa Ðạo. Nếu Ðạo mà không có cái
Tôn-ch
ỉ duy-tân cải cách theo trình -độ tiến hóa của nhơn
sanh thì Ð
ức Thượng -Ðế chẳng cần nhọc công tái lập, vì
Ð
ạo vẫn có từ tạo Thiên lập Ðịa mà trong nhân-gian cũng đã
l
ập thành nhiều nền Tôn-giáo để tùy thời mà tế độ quần linh
- Trong các Tôn-giáo
ấy như Phật -giáo, Lão-giáo,
Nho-
giáo, Cơ-Ðốc-giáo, cũng có nhiều triết-lý cao siêu, có
th
ể cứ do theo đó mà hành Ðạo cũng đặng tiến-hóa, nhưng
m
ỗi Tôn-giáo ấy đều có một Tôn-chỉ đặc biệt, có thể hạp với
m
ỗi phong hóa tùy mỗi thời đại, chớ không đặng một Tôn
ch
ỉ thống nhứt hạp theo thời đại buổi bây giờ. Ðạo đã có
nh
ững điều kiện tối tân như thế thì tất phải có người tài đức
ra làm hướng đạo mới hiểu rõ Tôn -chỉ của Ðạo mà truyền