Tri
ết-lý Đại-Đồng
94
ách l
ệ thuộc ngoại bang và thâu hồi độc lập thật sự. Bần
Đạo đã có dịp viết thơ tỏ nỗi niềm nguy hại nếu hai chánh
ph
ủ chẳng tìm phương thoát khỏi ngoại quyền xúi giục, thì
n
ội chiến Nam Bắc sẽ phải không tránh khỏi.
Tho
ảng như tai hại ấy vẫn tiếp tục gây nạn cốt
nh
ục tương tàn thì năng lực tranh đấu cách mạng giải
phóng dân t
ộc sẽ tiêu hao mà trở thành bánh vẽ. Vì khi
phong trào cách m
ạng đã kiệt lực thì ách lệ thuộc sẽ trồng
vào đầu cổ dân còn nguy hại hơn Pháp thuộc nữa chớ.
H
ội nghị Genève buổi nọ đã sanh sản ra hiệp định
20-7-
1954, là món độc dược để đầu độc cho quốc dân ta
đi đến cảnh chết vô phương cứu chữa, là giam hãm ta vào
gi
ữa cuộc tranh đấu của hai ảnh hưởng quốc tế. Ta muốn
thoát ly t
ức là ta tìm một giải pháp bảo thủ nội quyền đặng
định vận mệnh tương lai do nơi tay ta đào tạo, chớ chẳng
ch
ịu ngoại quyền nào làm chủ nội bộ của ta.
Mu
ốn đặng như thế, Bần Đạo xin gởi theo nơi đây
m
ột chương trình thống nhất tổ quốc giang sơn cho hai cụ
để trọn tâm nghiên cứu và tìm thêm những giải pháp hay,
khéo, b
ổ cứu vào mọi mặt khuyết điểm hầu có thể thi hành
đặng theo ước vọng thống nhất và hoà bình của dân tộc.
B
ần Đạo đã lưu vong nơi nước ngoài chỉ có mục
đích là bảo thủ trọn vẹn tinh thần trung lập của Bần Đạo
đặng kêu gọi tinh thần ái quốc chân chính và nồng nàn
c
ủa hai Cụ, bỏ tư hiềm và thành kiến đặng đủ phương cứu
qu
ốc.
B
ần Đạo, trân trọng gởi lời yêu mến kính phục của
B
ần Đạo luôn dịp gởi cả vận mạng số kiếp của Tổ quốc và
gi
ống nòi cho hai Cụ định liệu
Phnom Penh, ngày 28-3-1956
H
Ộ PHÁP
PH
ẠM CÔNG TẮC