TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 237

Nếu chưa được nhận thức về sự việc, Kim sẽ tin từng từ cô ta nói. Nhưng

cô biết sự thật - và điều đó khiến màn biểu diễn của Alex khinh khủng hơn.

“Thật là khủng khiếp, tôi rất tiếc. Cô có gần gũi với…”
“Sarah. Tên con bé là Sarah. Con bé nhỏ hơn và bám theo tôi khắp mọi

nơi. Một ngày tôi được thông báo rằng con bé bị lạc. Con bé đi đến ao và bị
ngã vào đó. Mẹ tôi, ừm, hãy nói là, đãng trí và đã không quan sát con bé.
Đó là một nỗi đau khá sâu sắc khi mất đi một người chị em ở tuổi thơ dại
thế, đặc biệt khi có một phần trong bạn cảm thấy rằng bạn đã có thể cứu
họ.”

Kim nghiến chặt quai hàm của mình và cố gắng bỏ qua cơn choáng váng

đang đe dọa cô. Cô phải rời khỏi căn phòng này trước khi cô mất khả năng
thở.

“Nhưng cô sẽ không hiểu điều đó, với tuổi thơ bình thường của cô.”
Kim rốt cuộc đã được cứu bởi những âm thanh của tiếng còi báo. Sự

phiền muộn lóe trên khuôn mặt của Alex khi Kim đẩy mình lên để đứng
dậy.

“Tôi thực sự phải…”
“Tôi xin lỗi, Kim. Cuộc hẹn lúc 10 giờ 30 của tôi sắp tới.”
“Cảm ơn cô đã dành thời gian, bác sĩ. Tôi đoán tôi sẽ tìm hiểu một số

những kĩ thuật mà cô đã đề cập.”

“Xin cứ tự nhiên đến đây và gặp tôi một lần nữa. Tôi đã khá thích thú

với cuộc trò chuyện nhỏ bé của chúng ta.”

Kim gật đầu để cảm ơn và theo người bác sĩ ra cửa. Cô liếc nhìn cô ta

trong khi họ đi qua nhưng tập trung của cô là an toàn chui vào chiếc xe
Golf của mình trước khi cô ngã quỵ.

Kim cố gắng giữ tỉnh táo để vào trong xe nhưng việc đưa chìa khóa vào

ổ là một thử thách lớn và chúng bị rơi xuống chân cô.

Mặc dù Kim là người yêu cầu cuộc gặp, nhưng gần như chắc chắn rằng

họ đã đi theo các chương trình thảo luận của Alex.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.