TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 278

53

Kim đếm những con cá khi chúng bơi lượn vòng quanh ao tìm kiếm thức
ăn.

“Moby đã chết,” Ted nói, đưa cho cô một tách cà phê mới pha. “Cô có

nhớ không?”

Kim cầm lấy và gật đầu, nhớ lại một lần cô đã xông ra và hướng về phía

vườn.

“Cô hỏi tôi tên chúng là gì và tôi đã nói với cô chúng không có tên. Ồ, cô

không hài lòng với điều đó và nhất định cho rằng tất cả mọi thứ cần phải có
một cái tên.” Ông cười thầm. “Nếu tôi nhớ là đó là Moby, Willy và…”

“Jaws.”
“Đúng rồi. Và sau đó những con chim cu gáy tới và cô muốn đặt tên cho

mỗi…”

“Ted, dù sao chăng nữa tôi sẽ làm điều đó, có hoặc không có sự giúp đỡ

của ông.”

“Tôi biết.”
Cô quay người lại đối mặt với ông. “Vì vậy, ông sẽ giúp tôi chứ…. làm

ơn?”

“Ngồi xuống đây nào.”
Ông dẫn cô đến chiếc ghế đôi đặt dưới chiếc dù không bao giờ được hạ

xuống, giữ cho ghế gỗ luôn khô, trong bất cứ thời tiết nào.

“Hãy chơi trò một được hai.”
Chậc, người đàn ông này không quên điều gì. Một trong những kĩ thuật

của ông là để cho bệnh nhân của mình hỏi rất nhiều câu hỏi trước khi ông
có thể hỏi bất kì điều gì. Con số là tỉ lệ của những câu hỏi.

“Một được ba,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.