TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 296

“Có phải tất cả những mánh khóe của cô đều vô hại hay không?” Kim

hỏi và nghiêng đầu đi.

“Tôi không hiểu ý cô là gì.”
“Cô có sử dụng mánh khóe với bệnh nhân của cô theo cách nào khác

không?”

Alex chầm chậm nhếch mép, thể hiện sự ngơ ngác. “Thế chính xác là cô

đang buộc tội tôi về điều gì?”

“Đó là một câu hỏi, không phải là một lời buộc tội.”
Vậy, nữ thám tử này đã phân tích mọi từ mà cô nói ra. Tốt. Tiếp tục đi,

Alex nghĩ.

“Kim, tôi có rất nhiều bệnh nhân. Tôi thỏa thuận với các điều khoản

trong suốt quá trình điều trị tâm lí, từ một cơn stress tới hoang tưởng tâm
thần phân liệt. Tôi điều trị cho những người không bao giờ hồi phục được
từ sự khủng hoảng tinh thần từ thuở bé. Tôi điều trị cho nhiều người với
mọi kiểu tội lỗi trên đời, những người sống sót và nhiều thứ khác nữa.

Alex không chắc chắn cô ta đã ghi được bao nhiêu điểm, nhưng lớp mồ

hôi mỏng trên mu bàn tay Kim đã thể hiện rằng một hay hai cái phi tiêu độc
đã trúng đích.

“Vậy, nếu như cô quan tâm nhiều hơn đến chi tiết, tôi sẽ giúp cô bằng bất

kì cách nào tôi có thể.”

“Ruth Willis.”
Alex đã bị kích thích tính tò mò bởi những gì mà Kim nghĩ rằng mình

biết.

“Đôi khi, con người ta không thể hàn gắn được vết thương lòng, Kim ạ.

Tôi nghĩ cô cũng từng gặp những vụ án không thể giải quyết; khi theo đuổi
những vụ như thế, cho dù cô đã cố gắng hết sức, cô vẫn không thể có một
kết quả thành công như ý. Theo ý tưởng ban đầu thì tôi muốn chuyển cuộc
sống của Ruth sang một trang mới, nhưng cô ấy là một cô gái trẻ với rất
nhiều rắc rối. Cô thấy đấy, đôi khi trong cơn giận dữ lại tồn tại cảm giác an
toàn, và thường thì chuyện báo thù là chất kết dính liên kết chúng lại với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.