TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 309

“Tôi phải nói điều này, bác sĩ Thorne cũng đã thành công một cách

ngoạn mục trong việc khiến anh ta nói chuyện cho tới chừng nào cô ta
thích, anh nghĩ thế không?”

David gật đầu và nhìn xuống. Anh vẫn chưa hề chạm đến chiếc xe, chỉ

toàn nhìn vào nó.

“Anh chắc phải sung sướng lắm khi có những nhà điều trị tâm lí đáng nể

trong đội ngũ nhân viên của mình?”

“Alex đến với chúng tôi khoảng mười tám tháng về trước, sau cái chết

của chồng cô ấy và hai đứa con trai. Họ bị giết bởi một gã tài xế say rượu,
một kẻ phạm tội lần đầu nhận án tù năm năm vì cướp đi ba mạng người. Cô
ấy biết toàn bộ lí thuyết về việc giúp đỡ những người phạm tội lần đầu và
cô ấy nói rằng đó sẽ là một cách làm họ thanh thản nếu cô ấy có thể giúp đỡ
họ như giúp người đàn ông đã từng giết cả gia đình cô ấy.”

Rõ ràng lời nói dối này là một trong những lời quen thuộc của cô ta. “Và

anh cảm thấy vui vì điều đó? Anh đã bao giờ nghe người ta nói rằng đừng
vội mừng khi nhận được quà chưa?”

Kim cũng không chắc đó có phải câu trả lời trực tiếp hay không.
Dougie thơ thẩn đi ra và đi vào nhà bếp hai lần.
“Cậu ấy nghe thấy tên Alex. Cậu ấy có năng lực thính giác khá tốt. Cậu

ấy thần tượng Alex. Khi cô ấy ở đây, Dougie liền đi theo ngay lập tức.”

Việc Alex vẫn chưa thể tìm ra cách để khai thác điều đó vẫn là một bí ẩn

với Kim.

“Rõ ràng anh dành một sự tôn trọng đáng kể cho cô ta.”
“Cô ấy là một chuyên gia tâm lí thành đạt và có tiếng tăm.”
Vẫn không có sự đồng tình thực sự nào, chỉ là những quan điểm về thực

tế. Cuộc nói chuyện này đã được chuyển thành một điệu nhảy mà Kim
không rõ ai là người dẫn dắt nữa.

“Hmm… tôi nghĩ điều đặc biệt về cô ấy, đó là cô ấy sẵn sàng cống hiến

thời gian của mình mà không cần thù lao đúng không?”

“Tôi nghĩ bất cứ ai cũng có thể cống hiến thời gian của họ để…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.