TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 37

“Em tự tin và kiểm soát mọi chuyện.”
Trong khoảnh khắc cô bị xúi giục chạy về phía hắn, đâm con dao làm

bếp vào lưng hắn và chứng kiến hắn đổ nhào xuống đất, nhưng cô đã kiềm
chế được. Hình ảnh tưởng tượng trong bài tập sẽ kết thúc trong một con
hẻm. Cô phải làm theo kế hoạch. Chỉ tới lúc đó cô mới được tự do. Chỉ khi
đó cô mới lấy lại được ánh sáng của mình.

“Em là một phụ nữ đơn độc đi sau một người đàn ông trưởng thành và

em không sợ hãi.”

Cô bước ra khỏi chỗ tối và bắt đầu bước đi theo sau hắn và cách hắn vài

nhịp. Đôi giày đi bộ của cô phát ra âm thanh nho nhỏ nhưng bị lấn át bởi
tiếng hai chiếc ô tô đang chạy đua dọc con đường.

Đi vào trong hẻm, tiếng bước chân của cô lớn dần. Thân hình hắn toát

lên cảm giác hồi hộp, cảm nhận được có người đang theo sau, nhưng hắn
không quay người lại. Hắn từ từ đi chậm lại, như thể chờ người ta đi vượt
lên trên. Nhưng cô không làm vậy.

“Tay em đút trong túi áo khoác và cầm một con dao.”
Đi được nửa con hẻm, tại đúng điểm cô đã hình dung ra, tim cô đập

nhanh hơn cùng với nhịp bước chân.

“Xin lỗi anh,” cô nói, tự ngạc nhiên với chính giọng nói bình tĩnh của

mình khi cô nhắc lại lời Alex đã nói với cô.

Thân hình hắn dường như nhẹ nhõm hẳn khi nghe thấy giọng nữ giới và

hắn quay người lại với nụ cười hiện trên khuôn mặt. Một sai lầm to lớn.

“Cho tôi hỏi mấy giờ rồi?” Cô hỏi.
Cô vẫn thể hiện biểu cảm cởi mở khi đối diện với hắn. Hắn đã cưỡng bức

cô từ đằng sau nên những đường nét trên mặt hắn không lưu lại chút nào
trong trí não cô. Chính âm thanh đã đưa cô về quá khứ. Hơi thở của hắn có
phần chậm và khó nhọc vì phải đi theo con chó. Đó là âm thanh cô nhớ rõ
như in khi hắn thọc sâu vào cơ thể cô.

Hắn đưa tay phải lên để chiếc đồng hồ lộ ra dưới cổ tay áo khoác co

giãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.