TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 59

Alex hít thở thật sâu khiến cho ngực cô ta nâng lên rồi hạ xuống. Sự e dè

mà anh ta đang đấu tranh chính là lí do Alex loại anh ta khỏi danh sách đối
tượng nghiên cứu.

“Tôi có một đề xuất, anh có muốn nghe không?”
Malcolm gật đầu nhưng tiếp tục nhìn vào ngực cô ta. Việc có Shane

không còn phù hợp. Cô ta không muốn nhìn thấy bản mặt thảm hại của nó
một lần nữa.

“Chà, tôi nghĩ cả hai người đều không thể tiếp tục sống ở đây. Anh sẽ

luôn phải sợ hãi vì khả năng tiếp tục bị tấn công. Ý của tôi là anh không
nên nghĩ tới cảnh sát, chỉ cần Shane không sống ở đây nữa thôi mà.”

Cuối cùng Malcolm cũng ngẩng mặt lên nhìn cô ta. Chúa ơi, mặt mũi

thật kinh hãi. “Nhưng nó sẽ ở đâu …”

“Đó không thực sự là điều anh cần quan tâm sau khi nó đã đối xử với

anh thế này, đúng không?”

“Thực ra… không hẳn…”
“Vậy, tôi sẽ nói với David quyết định của anh nhé?”
Malcolm gật đầu. Dễ như bỡn.
Alex vươn người tới và vỗ nhẹ vào đầu gối anh ta. Gã đàn ông luống tuổi

hơi đỏ bừng mặt. Con người tội nghiệp này chưa từng lên đỉnh với một
người nào, sự thực hiển nhiên mà ai cũng có thể nhìn rõ.

“Tôi cho rằng đó là quyết định đúng, Malcolm ạ. Bây giờ anh hãy đi ngủ

và để tôi nói chuyện với David giùm anh.”

Alex thở dài thật dài khi Malcolm rời căn phòng và David bước vào.
“Mọi chuyện sao rồi?”
Alex thờ phù một cái. “À, phải thuyết phục rất lâu thì anh ấy mới quyết

không gọi cảnh sát nữa.”

Mặt David giãn ra như trút được gánh nặng. “Tạ ơn Chúa. Shane rất hối

lỗi vì việc nó làm. Nó biết nó đã sai và ta đều biết rằng trở lại nhà tù sẽ giết
chết nó. Nó thực sự không phải là đứa trẻ hư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.