TRÒ CHƠI CẤM - Trang 79

"Thuận miệng thì hỏi thôi."

"Số 49."

Số 49. Hàng Nhất thầm nhẩm. Nếu Mễ Tiểu Lộ thay chân Phó Thiên

thì mã số của cậu ấy là 49.

Phó Thiên nhận ra Hàng Nhất đang đắm chìm trong suy nghĩ thì lấy

làm lạ, hỏi, "Hàng Nhất, hôm nay cậu cứ kỳ cục thế nào ấy? Đang nghĩ gì
vậy?"

Hàng Nhất không biết nên giải thích thế nào thì vừa khéo có mấy nữ

học viên bước lại hỏi thăm bệnh tình của Phó Thiên - đều là những cô gái
hâm mộ cậu ta. Hàng Nhất tế nhị, đứng lên nhường chỗ cho họ.

Cả sáng nay, lớp học không có chuyện gì đặc biệt, cũng không bàn tán

về sự kiện hôm qua. Mọi người lên lớp, nghỉ giải lao... như bình thường, cứ
như chưa từng xảy ra chuyện gì. Không khí này khiến Hàng Nhất thấy bất
ngờ, dù không hiểu tình huống ấy là gì nhưng anh lờ mờ cảm thấy thấp
thỏm.

Về sau, thực tế đã chứng minh trực giác của Hàng Nhất là đúng. Sự

bình yên của ngày hôm nay giống như mặt biển tĩnh lặng trước khi bão tố
ập đến, trông có vẻ sóng yên gió lặng, nhưng thực tế mối nguy đang rình
rập 4 bể.

Buổi học kết thúc, Phó Thiên rủ Hàng Nhất cùng đi ăn trưa, Hàng

Nhất nhận lời. Cả hai vừa ra khỏi cửa phòng học thì gặp ngay Mễ Tiểu Lộ
cùng đi ăn. Cả ba người cùng vào một quán cơm.

Trong khi ăn, Mễ Tiểu Lộ khéo léo dò hỏi tình hình trên lớp, đây là

mục đích anh đến tìm Hàng Nhất. Được biết mọi chuyện đều bình thường,
Mễ Tiểu Lộ có phần ngạc nhiên nhưng không thể hiện ra. Phó Thiên cũng
hỏi Hàng Nhất tại sao muốn biết số thứ tự của anh, nhưng Hàng Nhất chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.