TRÒ CHƠI CẤM - Trang 87

cuối cùng trong nhà. Hạ Tĩnh Di đỏ mặt, nói lí nhí hết cỡ, "Xin lỗi, tôi
không mua nữa, được không ạ?"

"Không mua nữa?" Thu nhân mặt nặng trình trịch, "Hàng thì đã đóng

gói, cũng quét giá tiền lưu vào máy rồi, không nữa sao được? Chị vào để
đùa cho vui chắc?"

Các khách hàng đứng quanh đều bàn tán xôn xao.

"Cô ta sao thế nhỉ? Chọn hàng rồi lãi không mua nữa?"

"Mua một đống hàng, rồi đưa ra 1 đồng!"

"Người ta đã nói là 38 đồng 6 hào, mà cô ta đưa ra tờ 1 đồng?!"

"Đúng thế! Dù nghe không rõ thì cũng không thể nghĩ rằng ngần này

thứ mà chỉ tốn có 1 đồng!"

"Xem ra, ở đây (chỉ lên đầu) hơi có vấn đề rồi!"

Hạ Tĩnh Di cúi gầm, mặt đỏ như gấc, cô chỉ tiếc là ở đây không có cái

lỗ nẻ nào để chui xuống cho xong. Cô muốn ra khỏi đây ngay lập tức, bèn
lấy tiền ra trả, xách túi hàng rồi đi thẳng, không ngoái đầu lại.

Đi trên phố, Hạ Tĩnh Di nước mắt không ngừng tuôn rơi. Cô thấy vô

cùng xấu hổ vì những hành vi của mình vừa rồi, và cũng rất hối hận vì
mình đã tiêu sạch những đồng tiền cuối cùng. Cô tuyệt đối không tin mình
có năng lực khống chế "tiền bạc". Xem ra, đây là trò đùa quá lớn của ông
trời, mình không bao giờ nên có bất kỳ ảo tưởng phi thực tế nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.