truyền bá chúng thông qua Moses hoặc Muhammad. Chúng có hiệu
lực chỉ khi những người chơi tình nguyện chơi theo chúng.
Không có luật nào bắt chúng ta phải tuân thủ luật. Nếu có, lại sẽ
phải có một luật cho những luật đó, v.v…
10.
Nếu luật của một trò chơi hữu hạn chỉ dành riêng cho trò chơi đó
thì rõ ràng là luật này không thể thay đổi trong quá trình chơi – nếu
không, một trò chơi khác đang được chơi.
Chính từ điểm này mà chúng ta tìm ra sự khác biệt quan trọng
nhất giữa trò chơi vô hạn và trò chơi hữu hạn: Luật của một trò chơi
vô hạn phải thay đổi trong quá trình chơi. Luật bị thay đổi khi những
người chơi của một trò chơi vô hạn đồng ý rằng trò chơi đang bị đẩy
vào tình trạng nguy hiểm bởi một kết quả hữu hạn – tức là, một vài
người thắng và những người khác thua.
Luật của một trò chơi vô hạn được thay đổi để ngăn chặn bất kỳ ai
thắng trò chơi và mang càng nhiều người vào trò chơi càng tốt.
Nếu luật của một trò chơi hữu hạn là những điều khoản theo
hợp đồng mà nhờ chúng, người chơi có thể nhất trí ai là người
thắng, thì luật của một trò chơi vô hạn là những điều khoản theo
hợp đồng mà nhờ chúng, người chơi nhất trí tiếp tục chơi.
Vì lý do này mà luật của một trò chơi vô hạn có một tình trạng
khác so với luật của một trò chơi hữu hạn. Luật của một trò chơi vô
hạn giống như ngữ pháp của một ngôn ngữ sống, còn luật của một
trò chơi hữu hạn giống như luật của một cuộc tranh biện. Ở vế
trước, chúng ta coi luật như một cách để tiếp tục cuộc trò chuyện với
nhau; ở vế sau, chúng ta coi luật như một cách để kết thúc bài nói
của người khác.