Nhân viên cửa hàng cười toe toét. Được một người đàn ông giống như
vừa bước ra từ một câu chuyện cổ tích lãng mạn nhìn chăm chú như vậy,
thật là một chuyện đủ khiến con người ta trở nên hưng phấn không thôi. Cô
nhân viên nhìn Mạch Khê, “Tiểu thư, bạn trai cô đối với cô thật tốt. Hai vị,
mời đến phòng chờ ngồi.”
Mạch Khê há miệng đủ lớn để nhét vào một quả trứng gà, cô nhìn Lôi
Dận như thể đương nhìn người ngoài hành tinh vậy. Từ khi nào hắn trở nên
thấu tình đạt lý như thế? Nhưng mà, hắn có thể đồng ý với lời đề nghị của
nhân viên cửa hàng thật sự khiến cô rất kinh ngạc, cứ thế mà làm một đôi
tình nhân hoạt họa bằng kẹo sao?
Thứ nhất, cô rất khó có thể tưởng tượng được bộ dáng theo hình tượng
hoạt họa của hắn. Hắn cao cao tại thượng như vậy, là người đàn ông lạnh
lùng đầy nghiêm túc như vậy, hình tượng hoạt họa của hắn sẽ như thế nào?
Thứ hai, hắn cùng cô căn bản không phải là người yêu, vậy mà hắn lại
không có phản bác hay lấy lí do thoái thác cho những câu hoang đường đó?
Cô không hiểu vì sao hắn muốn làm như vậy.
Mạch Khê đột nhiên phát hiện, người đàn ông này càng lúc càng khó
hiểu. Có lẽ, cô cho tới bây giờ cũng không biết rõ hắn…
——————————
Thời gian trong tiệm kẹo từng giây từng phút trôi qua, tuy rằng mặt tiền
của cửa hàng nhìn qua có vẻ nhỏ, nhưng cũng chỉ là “Chim sẻ tuy nhỏ, ngũ
tạng câu toàn” (câu toàn: đầy đủ - tuy nhỏ nhưng vẫn có những thứ cơ bản
nhất). Nơi này chẳng những có những người làm kẹo chuyện nghiệp nhất,
lại còn chọn lựa những nguyên liệu tốt nhất, ngay cả những nhà thiết kế kẹo
đều từ quốc tế đến và đã nhận được rất nhiều lời khen.