TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1147

Nội tâm đang lơ đãng của Mạch Khê kinh hoàng một chút. Cô vội vàng

xoay gương mặt nhỏ nhắn lại, làm thế nào cũng không có cách bình ổn
được, mà không chỉ tâm, thậm chí, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu trở nên có
chút dồn dập. Tại sao lại có thể như vậy? Vừa mới lúc nãy, cô lại có thể ảo
tưởng, nếu bọn họ thực sự là người yêu của nhau…

Không được!

Trời ạ! Làm sao có thể nghĩ như vậy, trong đầu cô không thể có loại ý

nghĩ hoang đường đến mức này! Hắn là cha nuôi của cô, thậm chí... rất có
khả năng còn là cha ruột của cô nữa…

Nghĩ đến đây, tâm Mạch Khê vừa kinh hoàng lại tràn ngập đau đớn như

bị một bàn tay bóp chặt vậy!

“Không nên suy nghĩ bậy bạ!” Giọng nói ma mị của Lôi Dận nhẹ nhàng

vang lên bên tai cô, giống như thôi miên, an ủi nội tâm đang đau đớn của
cô.

Cùng với giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp của hắn, tim Mạch Khê cũng

‘thình thịch’ một tiếng. Ánh mắt hắn quá sắc bén, tựa như ngay cả suy nghĩ
trong lòng cô cũng có thể nhìn thấy được. Chỉ là... hắn làm sao có thể như
vậy, không chút kiêng nể gì xâm phạm tâm tư cô chứ?

“Tôi, tôi không hiểu ông đang nói cái gì hết. Tôi không có miên man

suy nghĩ…” Giọng điệu của cô có chút kích động, hy vọng có thể cứu vớt
được một chút tâm tình đương hỗn độn này.

Lôi Dận không giận, ngược lại còn cười, bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt

mái tóc dài của cô. Động tác này hàm chứa một chút cưng chiều, nhìn qua
giống như đang đối xử với một con vật cưng, hoặc như với con gái, và lại
càng giống như với một người yêu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.