TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1530

Nhưng mà, Mạch Khê hoàn toàn không hề ý thức được nguy hiểm, chỉ

theo bản năng mà dính càng chặt vào người đàn ông hơn.

Khi say rượu, cô mang một vẻ quyến rũ khác thường, yêu mị cười, rồi

bỗng ngẩng đầu lên, nghịch ngợm lên lên yết hầu đang lên xuống của hắn,
đầu lưỡi khẽ liếm…

Lôi Dận hừ nhẹ một tiếng, hơi thở dốc càng nặng nề hơn. Cô chưa bao

giờ khiêu khích yêu mị như thế khiến một tia lý trí cuối cùng của hắn cũng
muốn bay đi. Một tay hắn ôm chặt eo cô, đôi môi mỏng khóa chặt lại cánh
môi anh đào, tay còn lại tìm chiếc điều khiển hạ rèm cửa xuống.

Nụ hôn này mãnh liệt đến kỳ lạ, cũng bá đạo giống như tính cách của

hắn. Bàn tay to khẽ đỡ lấy gáy cô khiến cô càng gần sát hắn hơn. Hắn hung
hăng hôn đôi môi như cánh hoa nở rộ, đầu lưỡi linh hoạt trơn ướt, tham lam
hút lấy hết những mật ngọt trong cái miệng nhỏ nhắn này.

Thời gian như ngừng lại, hắn dường như hận không thể cứ ôm cô như

vậy, hôn cô cho đến khi cả thế giới hủy diệt, đem tất cả nỗi tương tư trong
ba năm qua như nước mà xả ra!

“Ư…” Nụ hôn dài mãnh liệt khiến Mạch Khê hết hơi, gần như không

thể thở nổi, nhịn không được nức nở vài tiếng kháng nghị, bàn tay mềm vô
lực mà đánh hắn.

“Bé con, đây là em tự tìm lấy, đừng hòng chạy trốn…” Hơi rời khỏi đôi

môi cô, Lôi Dận nhìn thấy đôi mắt mông lung kia, gần như hồ nước long
lanh, đầy ý loạn tình mê.

Mạch Khê không tiếp tục chống cự, chỉ thở hổn hển, mở to đôi mắt xinh

đẹp có chút si mê mà nhìn người đàn ông phía trên.

Hắn cười cưng chiều, đôi môi khẽ đậu trên gò má đỏ bừng, lại một

đường trượt đến cần cổ trắng nõn, bàn tay dễ dàng mà kéo bộ váy đang bọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.