TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1579

đau lòng.” Giọng nói của Lôi Dận thật nhẹ, từ tốn, như làn nước lăn tăn
trong một cái ly.

Mạch Khê hơi cụp mắt xuống. Không biết vì sao, càng ngày càng thân

mật nhưng cô lại không dám nhìn đến ánh mắt hắn, nhìn đến cặp mắt xanh
lục sâu thẳm như đại dương, thâm trầm không sao đoán hết được. Cô thật
sự sợ một ngày nào đó, chỉ cần lơ đễnh là có thể bị…hút sâu vào bên trong.

“Những thứ kia rất đắt…không cần lãng phí như vậy đâu.” Cô cố tìm

một lý do thích hợp. Giờ khắc này, cô không biết làm thế nào để đối mặt
với người đàn ông này sau ba năm. Cho dù là cùng nhau ăn cơm, thậm chí
đã xảy ra quan hệ thân mật, nhưng tại sao dường như vẫn cảm thấy có chút
gì đó không rõ ràng…

Lần này Lôi Dận không nói gì nữa, chỉ dịu dàng nhìn cô, khóe môi

cương nghị cũng cong thành một nụ cười trì mến, giống như bông tuyết nhẹ
bay ngoài kia. Nếu đổi là người con gái khác, hắn nhất định sẽ cho rằng đó
là kiểu giả vờ hiền lành, thiện lương, lại hoặc như là kỹ xảo thu hút sự chú
ý. Nhưng Mạch Khê không như vậy. Cô thẳng thắn, không hề e dè mà nói
mình không có tiền. Sự khăng khăng đến bướng bỉnh, ngây thơ ấy khiến
con tim hắn như thấm đầy mật ngọt. Đàn ông trời sinh vốn có tính muốn
bảo vệ. Hắn thầm muốn cho cô càng nhiều càng tốt…

Lôi Dận đứng dậy, nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của cô, như đang

dỗ dành một con thú cưng, nhẹ giọng nói: “Đi thôi, thời gian còn lại của
ngày hôm nay đều thuộc về em.”

————————————

Suốt cả một buổi chiều, Lôi Dận lái xe đưa Mạch Khê đi qua rất nhiều

cửa hàng. Nào là cửa hàng trang sức, quần áo, cửa hàng túi xách, cửa hàng
đồ ăn vặt; thậm chí là cả hàng hoa, hàng kẹo. Bởi nhiều cửa hàng tập trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.