TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1582

nại đợi cô thử quần áo?

Tuy nói là hâm mộ thêm cả ghen tị, nhưng những nhân viên kia cũng

không dám thể hiện nhiều. Dù sao đối phương chính là Tổng giám đốc Lôi
thị đại danh lừng lẫy, nếu các cô nếu không cẩn thận gây ra một sơ suất
nhỏ, sẽ là đắc tội với cả Nhiếp thị…

Trong gương, Mạch Khê có vẻ xinh đẹp vô cùng. Đúng là ứng với câu

“Nhân dựa vào ăn mặc, mã dựa vào an” (Người dựa vào mặc, ngựa dựa vào
yên; tương đương với câu: “Người đẹp vì lụa” của Việt Nam ta). Cả một
thân váy dài đem lại cho Mạch Khê sự thanh khiết, làn váy thỉnh thoảng
khẽ lay động. Chiếc áo choàng ngắn đi kèm cũng thật hợp với bộ váy dài
này, càng tăng thêm vẻ tao nhã, sang trọng. Mái tóc cô thật dài, được cặp
đơn giản lại, dưới ánh đèn càng thêm sáng bóng. Giờ khắc này, cô như một
vị công chúa bước ra từ trong một bức họa, mỗi cử chỉ đều tản ra khí chất
hơn người.

Lôi Dận buông quyển tạp chí trong tay ra, lại nhìn hình ảnh Mạch Khê

trong gương, ánh mắt có chút ngơ ngẩn, không tự chủ được mà bước đến
phía Mạch Khê…

Chủ cửa hàng thấy thế thì thông minh mà lui ra sau một chút.

Phía sau, hơi thở của người đàn ông càng gần lại, cuối cùng hắn cũng

dừng lại…

Trong gương chiếu ra đôi mắt của người đàn ông, cứ chăm chú như vậy

mà nhìn cô. Đôi mắt trong veo như làn nước, mang vẻ thưởng thức, si mê
khiến tim Mạch Khê đập nhanh, khẽ rung động. Cô nhẹ giọng lên tiếng hỏi,
“Đẹp không?”

Người đàn ông giơ bàn tay to lớn lên, dừng lại trên bả vai Mạch Khê,

cất lên lời nói bình tĩnh nhưng lại không che giấu được ý tán thưởng, “Rất
đẹp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.