TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1612

thực sự không hề đơn giản, ước chừng cũng đã hao phí một thời gian rất dài
của hắn. Tất cả chỉ vì Mạch Khê?

“Bây giờ hắn ở đâu? Tôi đang tính để cho Khê nhi gặp hắn.” Lôi Dận

đặt xì gà vào trong gạt tàn, trên mặt hờ hững không một chút biểu tình.

Cho tới bây giờ, hắn không hề là một người có thể dễ bị uy hiếp. Cho dù

gặp phải loại tình huống này, đối phương cũng đã không biết chết bao
nhiêu lần. Nhưng là, vì Mạch Khê, hắn nhịn! Chỉ cần dùng tiền để mua sự
an phận của gã đàn ông này cũng có thể.

“Gần đây hắn an phận rất nhiều, sau khi đến St. Petersburg luôn luôn ở

trong khách sạn. Bây giờ tôi sẽ đi sắp xếp.” Phí Dạ đứng lên, nói xong lấy
điện thoại ra, ấn một dãy số, khi vừa ra lệnh được một nửa thì biến sắc...

“Lôi tiên sinh, đã xảy ra chuyện!”

—————————————

Mạch Khê đứng trong phòng lạnh hơn nửa ngày. Thứ nhất, cô không

xác định rõ người vừa đi vào lúc nãy có phải là Đại Lị hay không. Thứ hai,
chỗ này xem ra không phải là nơi thích thì vào. Hội quán này có vẻ nhìn
như là một nơi giải trí cao cấp bình thường, nhưng không hiểu sao Mạch
Khê luôn cảm thấy có điều gì đó thật khác thường, nhưng trong nhất thời
cô không rõ đó là gì.

Nghĩ nghĩ, cô vẫn nghiến chặt răng, lấy hết dũng khí bước về phía

trước. Nếu đã đến rồi thì phải liều thôi.

Bóng tối bắt đầu dần dần cô đặc lại, tuyết lại bắt đầu rơi xuống từ bầu

trời đen kịt một màu, phủ trên những người đi đường. Từng bước đi của
Mạch Khê có chút cẩn thận, cô không biết thế giới bên trong hội quán kia
như thế nào. Có lẽ đây cũng chỉ như hội quán cao cấp khác thôi. Cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.