TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1646

“Đàn ông mấy người thật sự không được cái gì hết! Cứ nói nhẹ nhàng

như thế là xong chuyện sao? Bên cạnh đàn ông mấy người có phụ nữ thì
gọi là phong lưu, bên cạnh phụ nữ có nhiều đàn ông thì gọi là hạ lưu. Điều
này không công bằng, một chút cũng không công bằng!”

“Khê nhi..."

“Rốt cuộc anh đã đưa bao nhiêu người phụ nữ vào đó?” Mạch Khê đột

nhiên ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh như bầu trời đêm đầy sao, xinh đẹp vô
cùng…

Lôi Dận bị ánh mắt này hấp dẫn, nhưng nghe cô hỏi xong, lại có chút

mất tự nhiên mà sờ sờ cái mũi, “Chỉ là vài người mà thôi.”

“Vài? Vài là bao nhiêu?” Mạch Khê bất mãn cao giọng lên. Kỳ thực cô

không muốn chạy theo hướng này nha, coi vậy giống như mình là người
yêu của hắn vậy. Chẳng qua tâm tư cô đương hỗn loạn quá thôi, chỉ có thể
dùng cách này lấp liếm một tý.

“Khê nhi, anh thực sự không nhớ.”

“Không nhớ?” Vốn là không có điều gì, nhưng Lôi Dận cứ nói mấy lời

này khiến Mạch Khê lập tức có phản ứng. Cô vừa cáu vừa kinh ngạc nhìn
chằm chằm hắn, cao giọng cắt ngang.

“Không…không phải là ý này, mà căn bản là anh không có lưu tâm số

lượng. Ngại phiền toái thì trực tiếp đưa vào đó, đơn giản như vậy thôi. Khê
nhi…” Cuối cùng, Lôi Dận cũng đã hiểu được cái gọi là ‘càng miêu càng
hắc’ (đại ý: càng nói càng sai), vậy nên im miệng không giải thích thêm gì
nữa. Bởi vì hắn biết, có một số việc, thường thường càng giải thích lại
chính là tạo nên sai lầm.

Mạch Khê càng nghe càng tức. “Soạt” một tiếng, đứng thẳng dậy, đôi

mắt đẹp tựa hồ như đã bốc cháy, cô giận dữ trừng mắt, cắn môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.