TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1648

“Hủy bỏ hội quán đó, tôi rất ghét.” Mạch Khê hơi chu miệng lên, ngồi

trên sofa, giọng điệu bất mãn nói. Cái nơi kia thật sự khiến người ta không
thoải mái, nhưng mà điều khiến cô không thoải mái nhất, thì đó cũng chính
là nơi Lôi Dận xử lý phụ nữ.

Lôi Dận khôi phục hô hấp bình thường, tiến đến bên người Mạch Khê,

thấy giọng cô đã có chút mềm xuống, mỉm cười ôm lấy cô gái nhỏ vào
trong lòng, để cằm lên đỉnh đầu cô, “Được, vậy bỏ nơi đó. Chỉ cần em vui
vẻ là sao cũng được cả.”

“Thật sự?” Mạch Khê có chút không thể tin được, hơi hơi quay đầu nhìn

hắn, trong đôi mắt đẹp trong trẻo như nước có sự chất vấn. Hội quán kia
thật sự kiếm được rất nhiều tiền nha. Hắn thật sự nghe lời cô, nói không
muốn thì sẽ không muốn hay sao?

Lôi Dận nhìn đôi mắt xinh đẹp như nước trong mát của cô, đồng tử

thâm sâu có sự dịu dàng, tựa như một viên đá quý màu lục tản ra nét ôn hòa
dễ chịu. Từng đường nét cương nghị trong bóng đêm càng có vẻ mờ ảo nào
đó. Hắn than nhẹ một tiếng, vén lọn tóc của cô ra sau tai, chỉ nói hai từ rõ
ràng lưu loát.

“Thật sự.”

Mạch Khê kinh ngạc nhìn Lôi Dận. Cách cười thoải mái như vậy cô

chưa gặp qua bao giờ, tuy rằng không rõ ràng lắm, nhưng không khó để
nhìn thấy. Giống như một cánh hoa nhẹ nhàng nghiêng rơi trong cơn gió
thoảng, mang theo mùi hương dịu dàng thanh khiết, lại như ánh mặt trời
nhàn nhạt, đổ đầy đáy lòng.

Không hiểu sao, cảm giác bình an chợt vây bọc lấy Mạch Khê, đơn giản

vì nụ cười dịu dàng chưa từng có này của hắn, khiến cô như trong một cơn
say, cuối cùng không thể tự chủ được mà chìm đắm.

Nếu, cô cùng hắn có thể quen biết sớm hơn một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.