"Tốt lắm tốt lắm, các cô nhanh lên, chuẩn bị lên sân khấu!" Người đại
diện chủ quản sốt ruột vội vàng thúc giục nói.
Mạch Khê chân đã mềm nhũn, nhưng vẫn kiên trì đi theo phía sau Bạc
Cơ.
Trên sàn diễn cảm giác cũng không thoải mái như tưởng tượng, đây là
cảm giác trực tiếp nhất của Mạch Khê!
Toàn bộ đèn của hội trường đều chiếu vào sân khấu chữ T, không ngừng
lóe ra tia sáng huỳnh quang làm cho Mạch Khê khó có thể mở mắt ra. Trên
đầu là chiếu xuống là những ánh đèn nóng ran, cô không biết chính mình
làm cách nào mà lên sàn diễn, chỉ biết là đã đi theo phía sau Bạc Cơ.
Bạc Cơ quả không hổ là người mẫu thế giới, biết rõ đi theo phía sau là
một người nghiệp dư, nhưng vẫn có thể ung dung bình tĩnh ở trên sàn diễn
đùa nghịch, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ tao nhã.
Sự xuất hiện của cô hấp dẫn toàn bộ ánh mắt trong hội trường. Phía
dưới, người này thì thầm bình luận với người kia khiến Mạch Khê rất xấu
hổ, nhưng cuối cùng cũng đến phần độc diễn của Mạch Khê. Cô nhìn chằm
chằm một người mẫu đi trước, thấy ánh mắt cổ vũ của Bạc Cơ thì đành
phải kiên trì chậm rãi đi thẳng về phía trước.
Hiển nhiên, sự xuất hiện của Mạch Khê lập tức khiến toàn hội trường
náo động, vì thân thể của cô cùng chiều cao căn bản là không đủ với tiêu
chuẩn của một người mẫu, dù rằng cô đã đi một đôi giày mười sáu phân.
Hơn nữa cô còn rất đẹp!
Làn váy rất lớn, chắc hẳn là vô cùng giá trị, mang đến cho người mặc sự
xinh đẹp cũng như vẻ tao nhã, thanh lịch. Mạch Khê như nữ thần ánh trăng
lẳng lặng nhìn chăm chú mọi người dưới sàn diễn, gương mặt cùng chiếc
váy đều hết sức hoàn mỹ.