mở miệng: "Kéo váy lên!"
Mạch Khê ngẩn ra, chưa kịp phản ứng, thì nghe "xoạt" một tiếng, chiếc
váy trên người ngắn đi một đoạn vừa đúng chân của cô, tiếp đó anh nhanh
chóng sửa cho vừa với thân mình Mạch Khê.
Cô như con búp bê để mặc cho người đàn ông xoay tới xoay lui. Cho
đến khi toàn bộ hậu trường phát ra tiếng tán thưởng.
Chiếc váy này mặc trên người Mạch Khê dường như tạo nên một hiệu
ứng vô cùng thần kì, viên kim cương to xa hoa lấp lánh, chất liệu và thiết
kế tinh tế tỉ mỉ phủ trên toàn bộ da thịt của cô, làn váy dài cùng trang sức
khiến cho chân cô trở nên khêu gợi. Đôi mắt lưu ly trong suốt như nước
mùa thu, đôi môi hồng nhuận như cánh hoa, đôi con ngươi đen trong suốt
tản ra khí chất dịu dàng. Cô thật sự như nữ thần ánh trăng xinh đẹp bước ra
từ thần thoại. . . . . .
"Không sai! Chính là như vậy!"
Kanve rất vừa lòng, so lại hai vai của Mạch Khê, dường như nhận thấy
được sự hồi hộp của cô, đè thấp giọng xuống nói: "Không sao cả, em hãy
thả lỏng ở trên sàn diễn, Bạc Cơ và người mẫu kia cũng có thể giúp em."
Cô hồi hộp đến nỗi hai hàm răng run lập cập nhưng vẫn cố đứng vững.
Loại chuyện kiểu như ‘không trâu bắt chó đi cày’ này lần đầu tiên cô
làm!
Bạc Cơ lên trước, nhẹ nhàng cười kéo tay Mạch Khê, dịu dàng nói :"Em
là Mạch Khê? Tên rất êm tai! Mạch Khê, em nhất định phải nhớ kỹ nha, lát
nữa lên sân khấu diễn cảm đừng cứng ngắc giống như bây giờ, sẽ không
sao đâu, em chỉ cần đi phía sau chị là được, em hiểu chưa?"
Mạch Khê gật đầu.