TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 842

Anh lo lắng nhìn chằm chằm lên sân khấu, một khi có tình huống bất ngờ
xảy ra, anh có thể ứng cứu bất cứ lúc nào.

Cách đó không xa, Đàm Trử Quân cũng đứng nhìn. Anh ta dừng mọi

việc trong tay lại, ánh mắt bình tĩnh lại lộ ra chút hi vọng. Trên sân khấu
không hề có một tiếng động dần dần kéo sự chú ý từ phía khán giả, âm
thanh ồn ào lan ra...

Mạch Khê ngồi lặng trước đàn dương cầm. Chiếc đàn trơn bóng phản

chiếu khuôn mặt như ngọc của cô, mái tóc quăn nhẹ đã được vấn lên, chỉ để
xõa vài sợi mềm mại. Hình ảnh này... đẹp không sao tả xiết...

Cô vốn là con lai, lại trang điểm thêm nên vẻ đẹp càng có thêm nét đặc

biệt khó tả.

Tiếng đàn chậm rãi vang lên. Bởi cô tự mình đàn nên các nhạc cụ khác

cũng không cần dùng đến. Như vậy hiệu quả lại cực kỳ tốt, nó khiến ca
khúc càng trở nên sâu sắc, lắng đọng hơn.

Không giống như màn trình diễn ồn ào, chỉ có tiếng đàn dương cầm

trầm bổng khiến lòng người không khỏi bâng khuâng...

Mạch Khê lẳng lặng đàn khúc nhạc, từng điệu nhạc theo ngón tay mảnh

khảnh của cô mà vang lên, không ngừng quẩn quanh trong không gian của
sân khấu, lại quyện với giọng hát dịu dàng của cô...

"Anh sinh từ lúc em chưa sinh

Em sinh thì anh cũng đã hết ngày xanh

Anh hận em sinh muộn, em hận anh sinh sớm...

Tình yêu như vậy, ai biết chăng?

Chờ đợi trong yên tĩnh bi thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.