TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 872

“Đẹp lắm.”

Trong kính phản chiếu hình ảnh Phí Dạ ngưng mắt nhìn cô thật lâu, tỉnh

cảm tràn đầy chậm rãi lan xuống, phủ lấy cô gái có lúm đồng tiền đáng yêu
này.

“Khó chọn quá đi, mấy món này tôi đều thích hết, nhưng mà bộ kia

cũng đẹp nữa.” Mạch Khê đau đầu nhìn nhìn mấy bộ quần áo vừa thử qua.

Phí Dạ nhẹ nhàng cười, “Nếu cô thích thì cứ mua hết.”

“Thật á?”

Mạch Khê đầy hứng khởi, không phải vì vấn đề tiền bạc, mà cô thực

không nghĩ tới Phí Dạ chẳng hề ngăn cản cô mặc kiểu này.

“Đương nhiên” Phí Dạ nhìn cô trả lời.

Từ khi cô sống trong tòa thành, muốn mặc quần áo ra sao, muốn ăn thức

ăn nào, muốn học cái gì đều do Lôi tiên sinh sắp xết hết thảy. Đương nhiên,
chỉ cần cô thích, Lôi tiên sinh cũng sẽ thỏa mãn yêu cầu đó, nhưng chỉ có
một điều kiện duy nhất... sở thích ấy phải tương xứng với thân phận đại tiểu
thư của Lôi gia mới được. Cô mới có mười tám tuổi, đúng độ tuổi thích ầm
ĩ thích cười đùa, không nên giống một con rối bị người khác nắm giữ chặt
chẽ, điều khiển trong tay.

Chủ tiệm quần áo là một người đàn bà thông minh, thấy thế, lập tức

chọn thêm vài món quần áo nữa, bước lên cười tươi, “Tiểu thư thật là tốt số
quá đi, bạn trai cô thương cô như vậy đó. Đây, mấy món này là hàng mới
về của chúng tôi, cũng thử xem thế nào? Con gái trẻ đúng là tốt thật, mặc
cái gì cũng đẹp hết.”

Chị hoàn toàn nắm bắt được tâm lý cố hữu của những cô gái ở tuổi

Mạch Khê, luôn luôn thích những thứ xinh đẹp như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.