TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 978

Cô đã quên mất, Lôi Dận hôm nay về công ty dự hội nghị, suốt đêm xử

lý công việc trong bang nên đương nhiên không ở bên cạnh cô.

Chính là, dường như cô bắt đầu quen với nhiệt độ cơ thể phía sau mình,

quen với việc mỗi khi bừng tỉnh từ trong mộng thì sẽ có cánh tay rắn chắc
ôm lấy cô, hoặc là sẽ nhẹ nhàng vỗ về thân mình cô để cô bình yên mà đi
vào giấc ngủ một lần nữa. Đêm nay khi bừng tỉnh, cô lại theo thói quen mà
tìm kiếm lồng ngực rắn chắc kia...

Mạch Khê ơi Mạch Khê, mày muốn thỏa hiệp sao? Vẫn cam tâm làm

người phụ nữ của hắn sao? Không thể, không thể quen như thế được...

Trong lòng cô thầm cảnh cáo cùng tự giễu chính bản thân mình, nhất

thời cũng hết buồn ngủ.

Cô đang muốn đi đến bên cửa sổ hít thở chút không khí trong lành thì

cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra. Ngay sau đó, mùi máu tươi tràn đến,
nhanh chóng lan ra khắp không khí...

Mạch Khê hoảng sợ, chắm chú nhìn lại, đột nhiên đôi mắt trừng lớn...

Ánh đèn tường vàng vọt chiếu xuống một cảnh quỷ dị. Người đẩy cửa

vào không ai khác chính là người cô vừa biết – Khâu Cát viện trưởng. Giờ
khắc này cả người ông toàn là máu, hệt như bị người ta truy giết.

Cảm giác buồn nôn dữ dội ập đến, Mạch Khê không nhịn được mà liên

tục nôn khan. Cô muốn cất tiếng thét lớn nhưng một chút khí lực cũng
không có, thân mình loạng choạng, khuôn mặt sợ tới mức trắng bệch!

"Không, không phải sợ... Tôi, tôi không làm cô bị thương đâu."

Khâu Cát viện trưởng cố nén cơn đau trên người, gian nan ngẩng đầu

nhìn cô, "Tôi có mấy lời muốn nói với cô, là về mẹ cô."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.