TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 155

bạn. Và nếu lắng nghe Kabir một cách tĩnh lặng, bạn sẽ nhận thấy khúc hát
của ông ấy chính là thông điệp về sự tĩnh lặng.

Kabir là một trong những con người hiếm hoi từng hiện diện trên trái đất
này. Ông ấy thuộc về nhóm những nhà thần bí cao cấp nhất. Và thật kỳ lạ là
ông ấy hoàn toàn không được học hành gì nhiều, không theo nền văn hóa
nào, mồ côi cha mẹ. Nhưng dù sống cuộc đời nghèo khó của một người dệt
vải, ông ấy đã dệt nên những vần thơ tuyệt đẹp. Ngôn từ của ông ấy thô sơ
nhưng hàm súc và chứa đầy ý nghĩa. Ông ấy nói:

Sự ngu ngơ đóng những cánh cổng sắt...

Từ “ngu ngơ” chứa đựng một vẻ đẹp trong đó. Bạn thường không nghĩ về
nó theo cách này. Bạn luôn nghĩ về sự ngu ngơ như là một kiểu thiếu kiến
thức, nhưng nghĩa thật sự của nó là sự phớt lờ, phớt lờ những thứ có thể trở
thành kiến thức của bạn, trở thành trí khôn của bạn. Và suốt ngày, suốt đời,
bạn không ngừng phớt lờ chính mình.

Bạn quan tâm chăm sóc mọi thứ, ngay cả những điều nhỏ nhặt nhất, nhưng
lại không bao giờ chú ý đến thứ quý giá nhất mà mình có được – chính bạn.
Và Kabir sử dụng từ này theo nghĩa tương tự. Việc phớt lờ chính mình là sự
phớt lờ duy nhất. Nó đóng những cánh cổng sắt.

… nhưng tình yêu sẽ mở những cánh cổng sắt đó.

Đây chính là lời lẽ của một người biết. Nếu là một người có học thức, hẳn
ông ấy đã nói rằng kiến thức mở những cánh cửa. Nhưng thay vì kiến thức,
chỉ có người biết mới nói được rằng tình yêu sẽ mở những cánh cổng sắt
đó.

Tâm trí vẫn luôn không nhận biết; nó không thể thoát ra được. Những cánh
cổng sắt vẫn đóng. Tâm trí có thể được trang bị kiến thức nhưng không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.