TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÌNH ĐỊCH - Trang 505

Lời ca cũng coi như hợp với tình thế, giọng hát cũng rất vang vọng,

chỉ là giai điệu có chút lệch. An Dĩ Trạch xoa nhẹ mắt, không nhịn được
ngắt lời: "Giản Giản!"

Tô Giản quay đầu lại: "Sao vậy?"

An Dĩ Trạch lấy ra một bình nước: "Tới uống nước."

Tô Giản tâm tình rạng rỡ biểu diễn một hồi quả thật cảm thấy có chút

khát, lập tức nhận lấy uống hết nửa chai, mà sau khi đưa chai nước cho An
Dĩ Trạch, tự mình đi đến dốc núi bên kia, dựa vào xích sắt phóng tầm mắt
nhìn về nơi xa.

Hai người nhất thời không lên tiếng. Chung quanh trừ gió núi gào thét,

không còn âm thanh nào khác.

Tô Giản nhìn về phương xa, bày ra nét mặt đau lòng. Tình cảnh này,

phóng khoáng ra sao! Thê lương thế nào! Chỗ cao không lạnh ra sao! Anh
cảm thấy, hình như cuối cùng anh cũng hiểu được sự cô đơn của vô số Thế
Ngoại Cao Nhân và Tuyệt Thế Cao Thủ!

Tô Giản yên lặng mơ mộng, giờ phút này mình chính là Độc Cô Cầu

Bại!

An Dĩ Trạch hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng anh, anh chỉ

lẳng lặng nhìn người đứng bên vực nhìn về nơi xa. Gió núi thổi lất phất, Tô
Giản đứng thẳng trong mây mù, mũ của áo mưa bị thổi, mặc dù tóc được
buộc lại, nhưng vẫn có vài sợi phất qua gò má, mà người thường ngày năng
động, nhưng lúc này lại đứng yên tĩnh, hết sức dịu dàng xinh đẹp.

An Dĩ Trạch đột nhiên có chút vui vẻ. Anh nghĩ, thật may, bọn họ

không có trực tiếp xuống núi, nếu không, anh nhất định sẽ bỏ qua thắng
cảnh Vân Phi Thương Sơn này, còn có người khiến tâm hồn anh hồn loạn
như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.