quan đến sinh mạng và việc cân bằng nhân loại sau này, là chuyện rất quan
trọng. Có điều, dù là trước và sau khi sống lại, trong suy nghĩ của anh các
cô em vẫn nhận vị trí chủ yếu, nhưng hiện tại, vì sao sau khi bỏ đi thân
phận ma pháp sư, anh lại có hứng thú với đàn ông!
(*Ăn quen bén mùi: Nghĩa Hán-Việt là Thực tủy tri vị, thường dùng
với nghĩa xấu chỉ việc thâu hương trộm tình)
Ngay từ đầu, Tô Giản cũng không ý thức được chuyện này, mặc dù
cảm giác nằm chung giường với An Dĩ Trạch cũng coi như tuyệt vời,
nhưng anh lại không thật sự có cảm giác đó. Có điều sau khi về đến nhà,
không biết thế nào, nhìn lại An Dĩ Trạch, cảm giác của anh liền có gì đó
không đúng.
Thấy mặt An Dĩ Trạch, anh sẽ nghĩ đến dáng vẻ đầy mồ hôi di chuyển
trên người anh lúc đó của An Dĩ Trạch.
Thấy môi An Dĩ Trạch, anh sẽ nghĩ đến đầu lưỡi tinh tế của anh ta.
Thấy xương quai xanh của An Dĩ Trạch, anh sẽ nghĩ đến hơi thở gấp
gáp của An Dĩ Trạch khi anh liếm lên đó.
Thấy quần của An Dĩ Trạch... mẹ nó, hoàn toàn không có năng lực lại
muốn!
Tô Giản có chút sụp đổ nằm úp sấp trên vách tường, bắt đầu cào
tường.
"Giản Giản?" An Dĩ Trạch tắm xong ra ngoài, nghi hoặc kêu lên.
Tô Giản xoay người, thấy An Dĩ Trạch để trần, nửa người dưới chỉ
đơn giản quấn một khăn tắm, lại muốn quay đầu cào tường rồi.