TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÌNH ĐỊCH - Trang 690

trình An Dĩ Trạch không có cười nhạo anh, chỉ nhíu mày trực tiếp kéo anh
về ký túc xá tắm rửa thay quần áo, sau đó nhét anh vào trong chăn ôm chặt.

Tô Giản khoác áo mưa lên, sau đó lái xe trở về ký túc xá.

Vừa đến gia, liền nhận được điện thoại của An Dĩ Trạch. Biết được

sau một tiếng là An Dĩ Trạch có thể đến, sau khi Tô Giản cúp điện thoại
liền ngồi xổm trước thùng nước. Trong thùng có một con cá, là hai ngày
trước anh tự mình đến bờ sông bên cạnh câu, lúc trước anh không có hứng
thú ăn, liền để nuôi trong thùng nước. Tô Giản đưa tay gẩy gẩy con cá
trong nước, thản nhiên nói: "Cá ơi, xin lỗi, hết cách rồi, chú An thích ăn cá
rán, có oán hận gì, thì đừng khách khí mà tìm anh ấy đi!"

Tô Giản bắt đầu thái rau, nồi áp suất bên cạnh phun khí ào ào, mặc dù

bên ngoài mưa ngày càng lớn, không khí vô cùng lạnh, nhưng trong phòng
lại yên bình, ấm áp.

Đợi đến khi hoàn thành tất cả nhiệm vụ, Tô Giản nhìn đồng hog, phát

hiện đã qua một giờ. Vui sướng thở một hơi, Tô Giản cởi tạp dề xuống, lơ
đãng nhìn hình vẽ cừu vui vẻ trên tạp dề, nghĩ đến cảnh tượng An Dĩ Trạch
mặc tây trang mặc tạp dề cừu vui vẻ lên nấu cơm, không khỏi vui vẻ một
chút.

Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi càng ngày càng lớn, vang lên không

ngừng. Bởi vì cách xa thành phố lớn huyên náo, ban tuổi ở nơi này hết sức
yên lặng, tiếng mưa rơi cũng nghe được vô cùng rõ ràng. Tô Giản ngẩng
đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy ánh đèn trong nhà chiếu sáng giọt nước
ngoài cửa sổ, ngược lại tăng thêm vài phần mê ly.

Tô Giản chợt phát hiện, hình như chính mình rất lâu chưa từng nghe

qua tiếng mưa thuần túy thế này. Mà giờ khắc này, tiếng mưa ngoài kia lất
phất, dưới ánh đèn lờ mờ, chính mình nằm sấp trên bàn bày đầy thức ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.