Vừa mở cửa, liền nghe thấy giọng nói nghiêm nghị của ba An: "Ba đã
điều tra, con và Tô Giản không quen biết nhau đã kết hôn rồi, trước đó
cũng không qua lại, hơn nữa mẹ tìm thấy giấy thỏa thuận li hôn trong
phòng hai đứa. Có lời đồn nói hai đứa kết hôn giả, bình thường ân ái cũng
chỉ là diễn kịch, con nói cho ba biết, cái này có phải thật không?"
Bước chân Tô Giản dừng lại, lập tức trừng lớn mắt. Mẹ đó! Chuyện
kết hôn giả bị phát hiện?
Quả nhiên tình hình rất nghiêm trọng! Tô Giản không để ý tìm hiểu
xem làm thế nào là ba mẹ An phát hiện, chỉ nhìn chằm chằm An Dĩ Trạch.
"Không phải!"
Tô Giản thét lên một tiếng, tất cả đều nghiêng đầu nhìn về phía anh.
Thấy Tô Giản, An Dĩ Trạch nhíu mày một chút: "Giản Giản? Tại sao
em lại về? Không phải nói bị bệnh sao?"
Tô Giản gật đầu nhìn về phía anh, lại quay mặt đi, nhìn về mấy người
nhà họ An.
"Chị dâu." Ánh mắt An Dĩ Nhu nhìn về phía anh có chút phức tạp, nhẹ
giọng gọi anh một tiếng. Mà mẹ An tức giận nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt
có chút phức tạp.
"Ba, mẹ, Tiểu Nhu." Tô Giản đứng bên cạnh An Dĩ Trạch, lặng lẽ
đụng đụng cánh tay An Dĩ Trạch, An Dĩ Trạch trở tay nắm lấy tay anh, bọc
trong lòng bàn tay.
Ba An chú ý đến động tác nhỏ của hai người, ánh mắt khẽ động, vẻ
mặt nhìn về phía Tô Giản dù đã dịu dàng một chút, nhưng vẫn trầm ngâm
như cũ: "Tiểu Giản, con trở lại cũng tốt, con cũng nghe thấy lời lúc trước