cuộc đời mình.
- Đối với cháu, ngày đó cũng là một ngày rất thành công, chú Bill ạ –
Stephany âu yếm mỉm cười – Và cả đối với hãng của chúng ta nữa.
- Tôi vẫn còn có ích đấy chứ, hả? – Ông già hài lòng nói.
- Ồ, chú đang vượt qua chính mình. Mấy tuần cuối đây, công việc của hãng
thật cứ như trong thần thoại.Sara cười:
- Mẹ, chúng ta đã thoả thuận trước là không nói câu nào về công việc cơ
mà. Dượng nói với mẹ một lời đi dượng Dan.
- Nói với bà ấy ư? – Dan cười – Chẳng ai có thể nói cho Stephany Harper
bà ta phải làm gì. Vả lại, – ông mỉm cười với Sara – tôi cũng quen với
công việc. Buộc phải quen.
Cả con cũng sẽ phải như vậy, nếu con không thay đổi quyết định lấy cái
anh chàng kia – Ông chỉ Tom.Stephany lắng nghe những câu đối đáp vui vẻ
đó và thầm cảm ơn trời đã mang lại cho chị nhiều may mắn đến thế.
Bill đã ra viện, khoẻ mạnh và tràn đầy nghị lực như trước; hãng đang ăn
nên làm ra – thậm chí cuộc suy thoái kinh tế vừa qua cũng có lợi cho
nó. Dennis và Sara rất hạnh phúc trong tình yêu với Cassy và Tom. Và
chủ yếu là Dan, chỗ dựa, niềm hy vọng, người tình, chồng và đồng chí của
chị.Dan… Nén một tiếng thở dài nhẹ nhõm, chị thầm cảm ơn sự sáng suốt,
sức mạnh và nhất là tình yêu của ông. Sau cuộc gặp gỡ với Jake, chị không
tưởng tượng được là mình sẽ nói cho Dan biết. Nhưng sau đó,
những gì tốt đẹp nhất trong con người chị không cho phép chị biến Dan
thành một người chồng bị lừa dối. Chị còn đắn đo một thời gian nữa – hay
là cứ im lặng, không tiết lộ gì để khỏi xúc phạm đến tình cảm của Dan?
Bởi chị tin chắc chuyện tương tự sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Nhưng sâu thẳm tâm hồn, chị biết chị sẽ phải nói cho Dan sự thật. Giữa họ
không được phép có điều khuất tất nào.Một lần đêm khuya, hai người
đã đi nằm, Stephany nắm lấy tay chồng.- Dan – Chị lưỡng lự khởi đầu –
Em phải nói với anh một việc.Im lặng một lát, Dan nói:
- Em tin chắc là phải nói ư, em yêu?
- Em tin chắc. Anh định nói gì vậy?
- Em chẳng cần phải nói gì cả. – Ông nắm tay chị – Anh không mù,