phiếu của chúng ta. Nhu cầu đối với cổ phiếu của "Harper Mining" sẽ
không giảm đâu: vị trí của chúng ta đang vững chắc. Còn nếu người ta mua
ồ ạt thì giá của chúng sẽ tăng lên.
Một khoảng im lặng như nhà mồ. Sau đó Bill nói:
- Cho tôi nói chuyện thêm một phút với Stephany.
Greg ngắt nút phát, nói:
- Ông ta muốn bàn thêm với em. Em sẽ ủng hộ anh chứ, em yêu.
Anh ta củng cố lời nói âu yếm của mình bằng một nụ cười.
- Greg em...
Stephany biết rằng anh ta nghĩ không đúng, rằng anh ta quyết định một
cách ngu ngốc, chỉ đơn giản muốn làm trái ngược với cô và Bill để bằng
cách đó chứng tỏ sự độc lập của mình trong việc giải quyết công việc cua
hãng.
- Mọi chuyện không đơn giản thế đâu - Rốt cuộc cô nói - Nếu cổ phiếu của
chúng ta...
- Anh muốn em ủng hộ anh, Stephany! - Anh ta cắt ngang giọng ngọt ngào,
nhưng gương mặt trở nên lạnh lùng, còn ánh mắt thì toát ra vẻ đe dọa - Bởi
vì nếu em không ủng hộ anh thì...
- Ôi? Greg...
Giọng Stephany như khóc - Greg hiểu rằng mình đã thắng. Anh ta lập tức
nối lại liên lạc với Sidney. Bill sững sờ im lặng nghe Stephany chỉ thị rằng
trong trường hợp này cần phải làm theo quyết định của Greg.
Khi ông lớn tiếng phản bác thì người ta ngắt nút thu. Ông chỉ còn cách im
lặng nghe lời rao giảng của Greg về thị trường cổ phiếu, về tầm quan trọng
của việc giữ được tự chủ trong kinh doanh. Rốt cuộc Bill chẳng biết làm gì
khác ngoài việc phục tùng. Ông chỉ là một người điều hành, trong khi
Stephany là chủ hãng và là chủ tịch hội đồng quản trị. Vậy nên một khi cô
ta đã quyết định như vậy thì tất cả những gì ông có thể làm là thực hiện
quyết định của cô ta.
Bill làm đúng như chỉ dẫn, nhưng đó là một trong những thời điểm nặng nề
nhất trong sự nghiệp kinh doanh của ông. Bởi về lý thuyết, Greg có thể
đúng, nhưng linh cảm nghề nghiệp của Bill mách bảo ông rằng cần phải lựa