TRỞ VỀ EDEN - Trang 99

Trên đảo Orphey, giữa cảnh rừng nguyện thuỷ, Tara cảm thấy mình chẳng
khác nào Eva nơi vườn thiên đường, yên ổn và thanh thản. Có được cảm
giác đó, bên cạnh tác động của thiên nhiên, công lao lớn thuộc về bác sĩ
Marsall. Càng gần ông, Tara càng thấy rõ rằng sự quan tâm săn sóc của
Marsall với bệnh nhân không chỉ đơn thuần là nhiệm vụ chuyên môn, mà
còn là bản tính nhân hậu của ông, là lòng thương cảm đối với những người
đang cần đến sự giúp đỡ. Một lần Tara bắt gặp ông đi đánh cá về đang loay
hoay kéo chiếc xuồng cao su lên bờ. Chị định bỏ đi thì ông lên tiếng:
- Khoan hãy về, chị lại đây đã.
Tara miễn cưỡng lại gần - ông kiêu hãnh chỉ cho chi xem hai con cá lớn.
- Chị xem, kết quả của hai giờ lao động đấy. Ở đây, giải trí bằng cách đi
đánh cá có một ý nghĩa thực tế là tiết kiệm được tiền mua thức ăn cho bệnh
nhân. - Ông đưa tay chỉ quanh mình - chị thấy phong cảnh Orphey thế nào?
Tara đưa mắt nhìn quanh, đầu óc chị trống rỗng, đã từ lâu chị không chuyện
trò với ai cả.
- Tôi thấy cũng dễ thương .
- Chị biết không, tôi rất tự hào về hòn đảo này của mình. Đó là nơi chữa
bệnh tuyệt vời, đặc biệt là đối với các bệnh nhân của tôi. À, quê chị ở vùng
nào?
- Tôi sinh ra ở một vùng thôn quê, xa lắm.
- Còn tôi là dân thành phố. Gia đình chị có đông không?
- Tôi chẳng còn ai cả.
- Thôi được tôi sẽ không hỏi chị những câu hỏi tương tự với điều kiện chị
không gọi tới một cách trịnh trọng là “bác sĩ Marsall nữa" - Hãy gọi tới là
Dan thôi nhé.

“Dan" - Chị thầm nhắc lại tên đó vài lần - Cái tên thật hợp với người đàn
ông da sạm gió biển, mặc quần soọc và may ô đang tươi cười đứng trước
mặt chị.

Được thôi, tôi sẽ gọi anh là Dan "Không hiểu điều gì đã xảy ra ra với chị
ta?" Dan nghĩ. Là người rất nhạy cảm với tai họa của người khác, ông đoán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.