TRONG GIA ĐÌNH - Trang 118

Cái đám đông ồn ào ấy thưa dần. Bây giờ, những người mới đến đang

chạy vội vì giờ làm việc sắp điểm.

- Mấy ông thanh niên lại đi trễ! Tôi tin chắc như thế. Rôdali nói nhỏ.

Chuông reo. Người ta xô đẩy nhau. Vài người đi trễ, thở hổn hển nối

đuôi nhau. Con đường trống trải. Thế nhưng Taluen chưa rời khỏi chổ
đứng. Hai tay trong túi áo, đầu ngẩng cao, ông ta vẫn tiếp tục nhìn về
phía xa.

Vài phút trôi qua. Một thanh niên cao lớn, không phải thợ, có dáng

điệu và cách ăn mặc chải chuốt vượt qua ông kỹ sư và mấy nhân viên.
Ông ta bước vội vàng,vừa đi vừa thắt cà vạt, cái việc mà ông chưa có
thời giờ để làm, hẳn thế! Khi ông ta đến trước mặt ông quản đốc, ông
này cũng cất mũ chào như đối với ông Vunphran. Nhưng Perin thấy hai
cách chào không giống nhau chút nào!

- Thưa ông Têôdo, tôi xin kính chào ông!

Taluen nói câu ấy với những từ ngữ ông đã dùng khi chào ông

Vunphran, tuy nó không cùng một ý nghĩa. Điều ấy đã quá rõ!

- Chào Taluen, chú tôi đã đến chưa?

- Lạy chúa, vâng, thưa ông Têôdo, ông chủ đã đến được năm phút

rồi!

- Ái chà!

- Ông không phải là người cuối cùng đâu! Người cuối cùng là ông

Casimia. Hôm nay, ông ấy đi trễ, tuy cũng như ông, ông ấy không đi
Paris. Nhưng tôi vừa nhìn thấy ông ấy ở đằng kia!

Trong lúc Têôdo lao vào phòng làm việc. Casimia đang còn rảo bước

rất nhanh. Ông này chẳng giống ông anh tí nào, trong cách ăm mặc lẫn
ngoại hình. Bé nhỏ, khô khan, cứng đờ. Khi ông đi ngang ông quản đốc
cái cứng đờ ấy càng rõ trong cách cúi chao không nói ra tiếng. Hai tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.