TRONG GIA ĐÌNH - Trang 124

dàng, thì em không làm nổi sao? Chúng cũng không khỏe mạnh, không
nhiều tuổi hơn em kia mà! Perin biết công việc ấy đòi hỏi đôi tay nhanh
nhẹn, khéo léo, cái đầu minh mẫn. Nếu người ta không bố trí em đẩy xe
rùa, mà vào xưởng suốt thì như thế nào nhỉ. Perin tự an ủi là em chưa
quen công việc đó. Với nghị lực, lòng can đảm, sự kiên trì, thói quen sẽ
đến. “Muốn là được!” “Thì Perin đang muốn và sẽ muốn”. Miễn là ngày
đầu, em không ngất! Ngày thứ hai sẽ ít nặng nhọc hơn nữa! Trong lúc
bốc dỡ, đẩy xe rùa Perin đã lý luận như thế! Em nhìn các bạn làm việc
nhanh thoăn thoắt mà phái ghen! Bất thình lình, em thấy Rôdali đang nối
sợi, ngã xuống bên cạnh cô bạn. Có một tiếng thét. Cùng lúc ấy, tất cả
ngừng hoạt động. Một sự im lặng chết chóc tiếp theo tiếng ồn ào của các
cỗ máy, tiếng rung, tiếng rống và tiếng chuyển động của nền đất, những
bức tường, các khung cửa kính. Có tiếng than thở của trẻ em làm đứt
quãng sự yên lặng ấy.

- Ối trời ơi!

Tất cả mọi người đều chạy đến. Perin cũng làm như họ mặc dù bố

Chân Tháp đang hét:

- Trời ơi! Bộ suốt của tôi ngừng chạy rồi!

Người ta đỡ Rôdali ngồi dậy. Họ vây quanh và hỏi dồn, thiếu nỗi làm

cô bé ngạt thở.

- Làm sao thế?

- Bàn tay bị máy cán! Cô bé trả lời.

Mặt Rôdali tái mét. Đôi môi nhợt nhạt run rẩy. Những giọt máu từ

bàn tay bị thương nhỏ xuống nền đất.

Sau khi kiểm tra, người ta cho hay Rôdali có hai ngón bị thương, có

thể một ngón bị cán hay bầm nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.