TRONG GIA ĐÌNH - Trang 144

Đến lượt Perin cảm thấy sung sướng. Bước ra khỏi cửa hiệu. Em ôm

hai mét vải bọc trong tờ báo cũ. Perin có ba phờrăng mà mới tiêu hết
mười tám xu. Em có bốn mươi hai xu để tiêu đến thứ bảy tuần sau. Sau
khi dành hai mươi tám xu để mua bánh trong tuần, em còn vốn bảy xu để
chi tiêu bất thường hay để tiết kiệm vì em không phải trả tiền phòng.

Em trở lại con đường về đảo, vừa đi vừa chạy. Em thở hổn hển khi

đến nơi. Tuy mệt, Perin cũng bắt tay ngay vào công việc. Từ lâu, hình
dáng chiếc áo sơ mi đã được vạch sẵn trong đầu óc em, em không cần
phải suy nghĩ nữa. Em may sơ mi buộc dây, đơn giản và dễ thực hành.
Em không có kéo và chưa bao giờ cắt sơ mi. Em có thể dùng sợi dây áo
cũ để bỏ vào áo mới. Nếu chỉ khâu áo thì mọi việc tiến hành như ý
muốn. Perin tuy không khéo tay những cũng khỏi phải làm lại. Những
khó khăn, lo ngại phơi bày lúc khoét cổ áo và tay áo. Chỉ có con dao và
khúc gỗ trong tay, Perin cảm thấy công việc quan trọng nên không khỏi
rung tay, thiếu nỗi làm hỏng áo. Cuối cùng, em đã đi đến đích. Sáng thứ
ba, Perin đến xưởng mặc chiếc áo sơ mi mới. Em mua vải với tiền công
lao động và tự cắt, may lấy.

Hôm ấy, Perin đến nhà mẹ Prăngxoadơ, Rôdali tay mang băng chéo,

đón bạn.

- Lành rồi hả?

- Chưa, nhưng người ta cho phép tôi đứng lên, và được ra ngoài sân.

Nói sao hết nỗi vui mừng khi gặp bạn! Perin tiếp tục hỏi, nhưng

Rôdali miễn cưỡng trả lời. Bạn ấy làm sao thế nhỉ? Cuối cùng Rôdali
đưa ra một câu hỏi khiến Perin sáng tỏ:

- Bây giờ chị trọ ở đâu?

Không dám trả lời, Perin nói quanh:

- Đối với tôi, tiền trọ quá đắt! Nếu trả tiền buồng, tôi không còn gì để

ăn và mặc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.