TRONG GIA ĐÌNH - Trang 145

- Chị đã tìm ra chỗ khác rẻ hơn sao?

- Tôi không phải trả tiền!

- Thế à?

Dừng một lát, Rôdali tò mò hỏi:

- Ở nhà ai thế?

Lần này Perin không thể từ chối giải đáp câu hỏi trực diện ấy:

- Sau này, tôi sẽ nói cho chị hay!

- Khi nào cũng được! Chị biết đấy! À, lúc nào chị dì Đênôbi trong

sân, hay ở ngưỡng cửa, thì chị đừng vào. Dì ấy không ưa chị đâu! Chị
đến buổi chiều, giờ ấy dì tôi bận.

Perin trở về xưởng, lòng buồn rười rượi vì sự tiếp đãi ấy! Em có lỗi gì

khi không tiếp tục ở trong buồng trọ của mẹ Prăngxoadơ? Suốt ngày, cái
cảm tưởng ấy cứ đeo đuổi Perin. Buổi tối, khi còn lại một mình trong lều
cỏ, cái cảm tưởng ấy lại mạnh mẽ hơn! Đây là lần đầu tiên, trong tám
ngày nay, em chẳng có việc gì để làm!

Thế rồi, để xua đuổi cái cảm tưởng ấy, em có sáng kiến là đi dạo

trong mấy cánh đồng cỏ quanh hòn đảo. Lâu nay, em chưa có dịp để làm
việc đó. Buổi tối đẹp lộng lẫy. Không phải rực rỡ như những năm thơ ấu
ở xứ sở quê hương! Cũng không nóng bức dưới bầu trời màu chàm, mà
ấm áp với một sánh sáng dịu qua các ngọn cây tắm trong hơi nước màu
vàng nhạt. Những cây cỏ còn tươi, nở hết hoa, gieo trong không khí hàng
nghìn mùi hương, làm thành một mùi thơm khó tả. Ra khỏi hòn đảo,
Perin theo bờ hốc đất, đi ngang đám cỏ cao. Từ mùa xuân đến nay,
không có bước chân người. Thỉnh thoảng em quay lại nhìn. Qua đám
sậy, trên đảo, lều cỏ rất dễ lẫn lộn với thân cây và những cành liễu.
Những con vật hoang dã không thể ngờ lều cỏ là công trình của con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.