TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 250

cuộc sống suôn sẻ, nhưng mấy năm nay rốt cuộc bà đã trải qua loại cuộc
sống gì!

Từ lúc hoàng hôn đi đến khi mặt trời đã lặn rồi, nhìn thấy ánh tà

dương, Lưu Cẩm Trúc không biết mình muốn đi đâu, bà không muốn trở về
căn nhà kia nữa, không muốn đối mặt với người chồng cứ mãi cố tình gây
sự. Ngay lúc bà bất lực chán nản nhất, bà nhận được điện thoại của Mạnh
Học Đông, hai người đang thất vọng cứ thế mà gặp nhau, cũng không phải
sự ràng buộc của tình cảm, chỉ là tìm kiếm một người an ủi, khát vọng một
cái ôm ấm áp.

Mạnh Học Đông là người yêu thời đại học của Lưu Cẩm Trúc, hai

người yêu nhau ba năm, vốn là trai tài gái sắc trời đất tác thành, nhưng sau
khi tốt nghiệp đành phải chia tay vì ở cách xa nhau. Sau đó mỗi người đều
kết hôn, không liên lạc với nhau, xa cách nhiều năm, Lưu Cẩm Trúc đã là
vợ người khác, Mạnh Học Đông cũng gầy dựng sự nghiệp của mình. Có
một lần bọn họ tình cờ gặp lại nhau, khi ấy, Lưu Cẩm Trúc đã nản lòng với
chồng, mà vợ Mạnh Học Đông cũng đã qua đời nhiều năm.

Năm mười hai tuổi Mạnh Nhụy chẩn đoán ra bệnh ung thư máu, Mạnh

Học Đông gần như sụp đổ, cho rằng là do mình sơ xuất, vì thế tạo ra tổn
thương cho con gái, tự trách lại hổ thẹn. Ông ta bận rộn công tác quanh
năm, căn bản không biết chăm sóc người khác, mời y tá nhưng vẫn lo lắng,
rơi vào đường cùng đành phải gọi điện cho Lưu Cẩm Trúc.

Lưu Cẩm Trúc vội vàng chạy tới bệnh viện, nhìn thấy Mạnh Nhụy

nằm trong phòng bệnh, lại thấy Mạnh Học Đông râu ria xồm xoàm không
còn vẻ anh tuấn phóng khoáng của ngày xưa, bà đỏ hốc mắt, rưng rưng
nắm tay ông ta, an ủi nói, mình sẽ ở cùng ông ta, Mạnh Nhụy nhất định
không có việc gì đâu.

Lưu Cẩm Trúc tắt điện thoại từ nhà gọi tới, bà biết là Tiêu Quý gọi

muốn kêu bà về nhà, nhưng hiện tại bà còn chưa thể rời đi, hơn nữa, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.