TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 332

“Ừm, cũng ổn.” Tiêu Quý bình tĩnh trả lời, ngoại trừ thỉnh thoảng thất

thần, những mặt khác đều ổn.

“Vậy là tốt rồi, môn lịch sử đòi hỏi phải học thuộc lòng, chắc chắn rất

buồn tẻ, con cũng đừng mãi quấn lấy sách vở, lúc rảnh rỗi ra ngoài nhiều
một chút, thả lỏng tinh thần.”

“Ừm, tôi và Mễ Tu cũng thường ra ngoài.”

Nhắc tới Mễ Tu, Lưu Cẩm Trúc thu lại vẻ khẩn trương ban nãy, trong

ánh mắt đều là vẻ ôn hoà, bà ân cần hỏi: “Con và Mễ Tu quen nhau lâu như
vậy, tình cảm nhất định rất tốt.”

“Ừ.” Tiêu Quý thản nhiên đáp.

“Nhưng Tiểu Quý à, con là thân con gái, tuy rằng mẹ rất yên tâm về

Mễ Tu, nó làm việc có chừng mực, nhưng… Dù sao hai đứa cũng còn là
sinh viên, ở trong trường phải chú ý một chút. Con đừng chê mẹ dong dài,
mẹ không phải muốn xen vào việc của con, chỉ là, chỉ là hy vọng con và
Mễ Tu có thể bên nhau lâu dài, con đừng trách mẹ lắm lời.” Lưu Cẩm Trúc
đột nhiên im lặng, lo lắng nhìn Tiêu Quý, sợ cô sinh lòng phản cảm đối với
bà, cho rằng bà nói nhiều quá, dù sao bà cũng là một người mẹ không làm
tròn bổn phận, hiện tại đột nhiên nói nhiều như vậy, rất dễ làm cho Tiêu
Quý nghĩ nhiều.

Hiển nhiên người nghĩ nhiều là Lưu Cẩm Trúc, trong lòng Tiêu Quý

lại hơi ấm áp bởi những lời vừa rồi của bà. Tuy rằng cô không nói gì,
nhưng trong lòng đã không còn vẻ mất tự nhiên của ban nãy.

Thấy Tiêu Quý không nói chuyện, nhưng vẻ mặt không tệ, Lưu Cẩm

Trúc thoáng yên tâm, bà cười nhẹ, còn nói: “Mễ Tu là thằng bé hiểu
chuyện, cũng biết chăm sóc người khác, mẹ nghe nói nó học khoa máy
tính, hơn nữa còn đạt thành tích nhất nhì trong khoa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.