TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 330

trên trán bà, còn có thân hình gầy đi rất nhiều, tất cả đều khiến Tiêu Quý
khó xử, không thể nhẫn tâm.

Tiêu Quý nắm chặt quả đấm, nói chầm chậm: “Được rồi, sau khi ăn

xong tôi trở về trường, còn nữa, không cần đến quán ăn Tứ Xuyên gì đó, ở
gần trường tuỳ tiện ăn chút gì là được.”

Lưu Cẩm Trúc sững sờ một chút, dường như không ngờ Tiêu Quý sẽ

đồng ý với bà, trước khi đi bà vốn đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị từ chối, cũng
đã suy nghĩ xong, nếu hôm nay Tiêu Quý từ chối thì ngày mai bà lại đến,
còn không được thì ngày mốt đến nữa, không ngờ Tiêu Quý lại đồng ý. Bà
vui vẻ nắm tay Tiêu Quý, kích động nói: “Được, được, con muốn ăn gì thì
ăn cái đó, đều nghe theo con!”

Tiêu Quý đột nhiên cảm thấy mình rất tàn nhẫn, cho dù nói thế nào,

cũng không nói tới trước kia đã từng xảy ra chuyện gì, Lưu Cẩm Trúc cũng
là mẹ cô, sinh ra cô, nuôi dưỡng cô mười mấy năm, hiện giờ, cùng cô ăn
một bữa cơm bà lại khẩn trương như vậy, cô có phải rất tàn nhẫn với bà hay
không…

Ngồi trên xe Lưu Cẩm Trúc, Tiêu Quý chỉ bà đến quán ăn cô thường

xuyên đến cùng Mễ Tu. Vào buổi trưa, trong quán rất nhiều người, Lưu
Cẩm Trúc không muốn để người khác quấy rầy bà trò chuyện với Tiêu
Quý, nến cố ý tìm ông chủ mở một gian riêng, Tiêu Quý vốn muốn ngăn
cản, dù sao chỉ có hai người, mở một gian riêng quả là lãng phí, nhưng nhìn
thấy dáng vẻ tha thiết của Lưu Cẩm Trúc, cô vẫn không thể nói ra lời ngăn
cản.

Vào phòng, người phục vụ bưng trà rồi đưa thực đơn. Lưu Cẩm Trúc

nhận thực đơn, tuỳ tay lật mở, bà khẽ cười, đưa cho Tiêu Quý nói: “Hay là
gọi vài món con thích ăn nhé, nếu không ăn ngon lần sau mẹ sẽ nấu xong
rồi đưa đến trường cho con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.