TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 418

Mễ Tu bưng hai chén cháo nấm hương thịt nguội ra, rồi ngồi bên cạnh

Tiêu Quý, anh đặt thìa xuống, rút ra một tờ khăn giấy lau khoé miệng Tiêu
Quý trước, sau đó nói: “Em nếm thử một chút, mùi vị thế nào.”

“Vâng.” Tiêu Quý cầm thìa múc một miếng cháo, thổi thổi rồi bỏ vào

trong miệng, còn bắt chước con nít “bập bập” miệng, sau đó hướng về Mễ
Tu giơ ngón cái lên, miệng còn lưu lại mùi vị nói: “Ngon!”

“Ngon thì ăn hết nhé.” Mễ Tu sờ đầu cô, còn nói: “Trong nồi còn

nhiều lắm.”

“Anh coi em là lợn à!” Nhớ đến một nồi cháo lớn, Tiêu Quý chu

miệng, làm nũng nói.

“Đương nhiên không phải.” Mễ Tu cười dịu dàng: “Nói chính xác

hơn, phải là một con lợn rừng biết rên rỉ còn có thể lăn lộn.”

Con lợn rừng…biết rên rỉ còn có thể lăn lộn… Nhớ lại tình hình chiến

đấu đêm qua, Tiêu Quý trừng mắt nhìn người nào đó cười như gió xuân
phơi phới, cô lặng lẽ hất móng vuốt của anh ra.

Cô nên ăn cháo thôi, uống nhiều chút, ăn nhiều chút, tối nay cô phải

cho người nào đó đắm chìm dưới dâm uy mênh mông cuồn cuộn của cô.

Ăn xong bữa sáng, Tiêu Quý dọn đồ trên bàn, từ phòng bếp đi ra, thấy

Mễ Tu nhà cô đã chuẩn bị xong, sắp sửa đi làm. Cô cười chạy qua, lúc Mễ
Tu còn chưa lấy ba lô thì cô đã cầm trước anh một bước, sau đó hai tay đưa
lên, trên mặt là nụ cười ngọt ngào. Cô giống như thiếu phụ trẻ tiễn chồng ra
ngoài đi làm, làm sao bây giờ, hạnh phúc quá thôi!

Mễ Tu cười nhận lấy, đeo trên vai, anh xoa tóc cô, lại thơm trán cô, rồi

véo mũi cô nữa, đợi sau khi thưởng thức cả Tiêu Quý một lần, anh mới cúi
người mút môi cô một cái, cười dịu dàng: “Anh đi đây, buổi chiều khi trở
về anh sẽ mua bánh ngọt em thích ăn nhất, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.