TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 106

Đột nhiên một tiếng thét lọt vào tai Phan Tuấn, đó là tiếng một

người đàn ông, anh mở mắt nhìn quanh, thì âm thanh ấy đã biến mất.
Nhưng khi anh nhắm mắt lại lần nữa, bên tai lại vang lên tiếng hét ấy,
trong tiếng hét dường như còn pha lẫn cả tiếng roi quất.

“Nói, Hoắc Thanh Long đang ở đâu?” Một người đàn ông hằn

học quát.

Phan Tuấn mở bừng mắt ra, âm thanh kia lại biến mất, tựa như

một giấc mộng, nhưng anh thật sự nghe thấy rất rõ, vả lại Phan Tuấn
cũng biết người tên Hoắc Thanh Long đó. Hắn ta là lão đại của bang
phái lớn nhất Bắc Bình. Thanh Long bang.

Âm thanh này từ đâu vang tới vậy? Tại sao mình vừa nhắm mắt

liền nghe thấy được? Anh thử nhắm mắt lần nữa, âm thanh kia lại
vang lên bên tai.

“Tôi thực sự không biết lão đại của chúng tôi đi đâu!” Người kia

thở thoi thóp nói, “Từ buổi tối hôm ông bảo tôi cho nổ Hằng Viễn trai,
lão đại tôi đã biến mất luôn rồi!”

Câu nói này khiến Phan Tuấn giật nảy mình, anh mở bừng mắt ra,

nhất thời không phân biệt nổi âm thanh này rốt cuộc là mộng ảo hay
chân thực. Nhưng câu nói vừa rồi thì anh nghe rất rõ, Hằng Viễn trai
hóa ra bị Thanh Long bang đánh bom, còn “ông” mà người kia nói tới,
nhất đinh là kẻ chủ mưu phía sau chuyện này, rốt cuộc hắn ta là ai?

“Binh!” một tiếng, cửa phòng Phan Tuấn bị đạp tung, anh hơi

giật mình, nhìn ra phía cửa, thấy Thời Diểu Diểu đứng bên ngoài hằn
học nhìn anh.

“Phan Tuấn, nạp mạng ra đây!” Lời vừa dứt, Thời Diểu Diểu đã

tung mình nhảy tới, sợi Tam thiên trượng tựa như một tia sáng uốn
lượn nhắm vào mắt anh. Phan Tuấn lùi lại hai bước, anh không muốn
động thủ với một cô gái, nhưng cũng không khỏi e dè uy lực của Tam
thiên trượng này. Anh vừa rời khỏi ghế, sợi Tam thiên trượng đã
“dính” vào chiếc ghế, chỉ nghe “rắc” một tiếng, tấm dựa lưng đã bị
đục thủng một lỗ to tướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.