TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 163

nằm ở một góc tường cách đó chừng ba mét, nếu không để ý thì không
dễ gì tìm được.

“Ta nhớ Trung Quốc có một câu cổ ngữ, nói là rượu mời không

uống, lại muốn uống rượu phạt.” Chú nhẫn nại cuối cùng của Matsui
Akagi đã mất, y giẫm lên cái chân bị thượng của Biện Tiểu Hổ, không
ngừng nghiến qua nghiến lại, sau đó lại tung cước đá vào lưng họ Biện
một cái.

Trúng đòn vào lưng, thân thể Biện Tiểu Hổ lập tức nhao ra phía

trước. Y thấy thời cơ đã đến, liền mượn lực bổ tới trước ba bốn mét,
dùng thân thể cho quả lựu đạn, rồi cẩn thận nắm chặt trong lòng bàn
tay.

“Đưa hắn về, ta không tin hắn không nói.” Dứt lời, Matsui Akagi

tức giận đi về phía cổng thành, đám quân cảnh lập tức chạy tới bên
cạnh Biện Tiểu Hổ, chuẩn bị trói y lại, nhưng đã bị hai tên lính của
Matsui ngăn cản. “Hử?”

Hai tên quân cảnh vội lùi bước, để tên lính kia xốc Biện Tiểu Hổ

lên, đúng lúc này, họ Biện giật chốt bảo hiểm quả lựu đạn. Hai tên lính
thấy tình thế chẳng lành, đang định bỉ chạy thì Biện Tiểu Hổ đã khóa
chặt tay chúng lại.

“Mẹ nó, lão tử có chết cũng phải kéo theo hai đứa chúng bay làm

nệm nằm.”

Lời vừa nói dứt, một tiếng nổ lớn từ ngõ sâu gần cổng Nam thành

Bắc Bình vang lên. Tiếng nổ truyền đi rất xa, Phan Tuấn đã ra khỏi
thành đột nhiên dừng bước, lòng không khỏi run lên, anh nói với Tý
Ngọ và Thời Diểu Diểu: “Hai người nghe thấy không? Hình như là
Biện Tiểu Hổ lại dùng loại lựu đạn đó.”

“Hả?” Tý Ngọ dừng chân đưa mắt nhìn quanh, bốn phía tĩnh

mịch như tờ, không hề nghe thấy tiếng nổ nào. ” Tiểu sư thúc, chú yên
tâm đi, bọn đấy không bắt được Biện đại ca đâu.”

“Hy vọng thế!” Phan Tuấn nói xong liền tiếp tục đi, nhưng trong

lòng vẫn không sao bình tĩnh được, phía trước đã là con đường núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.