TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 161

sau, Phan Tuấn là người cuối cùng, anh vẫn lo lắng cho Hoắc Thành
Long và Biện Tiểu Hổ.

“Tiểu sư thúc, chúng ta đi mau lên, lát nữa chúng có thể sẽ quay

lại đấy!” Tý Ngọ thấy Phan Tuấn chần chừ không đi, thì khẽ kêu lên
nhắc nhở.

“Ừm.” Phan Tuấn gật đầu, nhác quay lưng chuẩn bị rời đi, trong

khoảnh khắc ấy, anh thấy một bóng đen, vội vàng ngoảnh lại, thấy
người kia đang đứng ở trong cổng, mặc áo choàng đen, nhìn anh mỉm
cười. Đột nhiên, cách đó không xa vang lên tiếng súng, người kia tung
mình leo lên bức tường bên cạnh, thân thủ hết sức nhanh nhẹn, thoắt
cái đã biến mất.

“Anh nhìn gì vậy?” Thời Diểu Diểu tò mò bước tới hỏi.
“Ừm? Không... không có gì! Chúng ta đi mau thôi!” Phan Tuấn

bước đi, nhưng cái bóng ấy lại hiện lên trong tâm trí anh. Hắn ta như
một cái bóng thoắt ẩn thoắt hiện trong cuộc sống của anh, tựa hồ hành
tung của anh luôn bị hắn nắm bắt được. Kẻ này rốt cuộc là ai? Kim Vô
Thường và người nhà cũng bị hắn ta trói lại sao? Hắn ta làm như vậy
có mục đích gì?

Tạm không nói đến chuyện bọn Phan Tuấn tranh thủ đêm tối trở

về phủ Song Cáp thế nào, chỉ nói về Biện Tiểu Hổ dẫn dụ đám quân
cảnh chạy vào trong ngõ. Đám người này vừa nếm mùi lựu đạn, , sợ
Biện Tiểu Hổ vẫn còn hàng, nên giữ khoảng cách không gần không xa
đuổi theo y, vừa đuổi vừa bắn súng. Tiếc rằng tài bắn súng của đám
này cũng chẳng ra sao, mấy chục viên đạn bắn ra mà chẳng có viên
nào trúng người họ Biện cả.

Biện Tiểu Hổ thầm tính thời gian thấy cũng hòm hòm rồi, trong

túi vẫn còn một quả lựu đạn, chuẩn bị ném ra rồi sẽ cắt đuôi đám quân
cảnh này.

Không ngờ, đúng lúc ấy, y chợt cảm thấy chân phải mình tê dại,

chớp mắt đã không nghe theo hiệu lệnh của đại não nữa, kế đó cả
người ngã vật ra phía trước theo quán tính. Thế này là sao? Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.