TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 199

CHƯƠNG 10: Vượt ngục

Mấy người đi qua cửa Đức Thắng, đến nhà lao số 2 Bắc Bình, dọc
đường tuy thỉnh thoảng cũng gặp mấy đội lính tuần người Nhật, nhưng
Phương Nho Đức rất biết điều, mặc dù nôn nóng thoát thân, song nghĩ
đến thứ vũ khí thần bí trong tay Thời Diểu Diểu, rốt cuộc y vẫn từ bỏ
ú định. Mỗi khi gặp đám linh đi tuần, Phương Nho Đức đều chủ động
đi lên chào hỏi, vì vậy, dọc đường cũng coi như thuận lợi.

Khi họ đến cửa nhà lao thì đã là giờ Tý. Tên lính canh cổng

nghiêm mặt nhìn Phương Nho Đức, từ xa đã hỏi: “Người nào đó?”

“Ha ha, người anh em, tôi đây, Phương Nho Đức.” Phương Nho

Đức nói đoạn liền đi lên trước, mặc dù y có đặc quyền ra vào nhà lao
Bắc Bình, nhưng dù sao thì y và những cảnh sát coi ngục này vẫn
thuộc hai hệ thống khác nhau, nói chuyện cũng rất là khách khí.

“Chậc? Cục trưởng Phương à? Sao muốn thế rồi ông còn đến đây

thế?” Tên lính trực nghe thấy tên Phương Nho Đức ngữ khí cũng hoà
hoãn đi nhiều, gật đầu chào hỏi.

“Công việc, công việc, không thể không đến thôi!” Nói đoạn,

Phương Nho Đức chỉ Tý Ngọ và Thời Diểu Diểu sau lưng nói: “Hai vị
này đều là người cấp trên phái tới, họ muốn thẩm vấn một tên phạm
nhân.”

Tên lính nghe nói là người của cấp trên phái xuống, cái lưng đang

ưỡn thẳng đột nhiên mềm nhũn như bánh mật, nụ cười hờ hững trên
khoé miệng thoắt cái đã tràn ra khắp gương mặt, hai con mắt nhỏ xíu
nheo lại thành một đường mỏng dính.

Tý Ngọ thấy tình cảnh đó không khỏi tức cười, ngoảnh đầu lại

nhìn Thời Diểu Diểu, thấy gương mặt cô vẫn không chút cảm xúc, bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.