TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 242

CHƯƠNG 13: Kỳ cục linh lung, ải tháp cờ

kinh hiểm

“Hình như cô ta tỉnh rồi!” Người đàn ông kia đi tới trước mặt Thời
Diểu Diểu nói. Kế đó, Tý Ngọ và người mặc quân trang kia cũng đứng
lên đi tới bên cạnh.

Thời Diểu Diểu cảm thấy toàn thân như bị đổ chì, tuy đầu óc tỉnh

táo, nhưng thân thể lại không sao nhúc nhích nổi. Người đàn ông trước
mặt cô chừng hơn năm mươi tuổi, trên mặt có thể nhìn thấy lờ mờ vết
thương còn mới.

“Sư phụ, cô ấy tỉnh rồi à?” Tý Ngọ đứng sau lưng ông ta cất

tiếng.

“Ừm, tỉnh rồi, có điều vì trúng độc nặng quá, nhất thời vẫn chưa

thể hoàn toàn khôi phục được.” Nói đoạn, ông ta đưa tay bắt mạch cho
Thời Diểu Diểu, lát sau lại nói: “Xem ra không có gì đáng ngại nữa,
chỉ là độc mà cô nương này trúng phải…”

Đúng lúc ấy, người đàn ông mặc quân phục kia chắp tay nói:

“Phùng sư phụ đã được cứu ra, tôi nghĩ nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn
thành rồi, xin giao lại cho các vị, tôi phải đi đây!”

“Hôm nay phải đa tạ anh ra tay trợ giúp, bằng không thầy trò tôi

chắc đã chết trong nhà lao ấy rồi!” Người đàn ông trước mặt cô hoá ra
chính là Phùng Vạn Xuân bị nhốt trong nhà lao số 2.

“Không cần cảm ơn tôi, tôi cũng được người ta nhờ vả mà thôi.”

Nói đoạn, người đàn ông ấy xoay người rời khỏi gian nhà trọ rẻ tiền.

“Sư phụ, anh ta rốt cuộc là ai?” Sau khi người kia đi khỏi, Tý

Ngọ mới thấp giọng thắc mắc, chỉ thấy Phùng Vạn Xuân cau mày lắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.